NGUYỄN SAN
Mảnh vườn hương hoa của anh Ba và thằng Út có chung đường nước. Mấy năm nay hai
anh em giận nhau, đến nỗi giỗ cha mạnh ai nấy cúng. Cái mặt đập bên cạnh có cây
ổi già bị rào kín lại, mạnh ai nấy đắp.
Đêm ba mươi tháng tám nước lên nhanh quá. Anh Ba chở xuồng đất đắp vội lên mấy
chỗ nước tràn. Bỗng, giật mình chạm phải bàn tay ai vừa bê một tảng đất sình
nhão nhoét.
Một thoáng ngỡ ngàng, anh nhận ra thằng Út. Bốn bàn tay chai sần bất động đè
lên mặt đập. Trong đêm tối, bốn dòng nước mắt phan chiếu ánh sao sáng bong
lanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét