NGUYỄN THỊ TUYẾT
Tôi sinh ra và lớn lên ở Huế. Ngày thi đậu vào trường sư phạm Qui Nhơn, mẹ tôi
tiễn tôi đi. Rồi ngày ra trường, tôi chọn nhiệm sở ở miền Nam. Mỗi lần hè, về
thăm mẹ, khi đi mẹ hay nói: Mỗi lần con về rồi lại đi, nhà vắng lắm . 32 năm
trôi qua. Vẫn vậy.
Ngày mẹ mất, tôi về thì mẹ đã nhắm mắt. Tôi khóc: “Mạ ơi! Sao mạ bỏ con mà
đi?”. Nhưng tôi chợt thấy lòng quặn thắt: Trong một ý nghĩa nào đó, tôi bỏ mẹ
tôi mà đi đã 32 năm nay! Sao ngày mẹ còn sống, tôi không nghĩ ra. Giá mà ngày
đó tôi chọn nhiệm sở ở Huế.
Mạ ơi, tha thứ cho con …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét