Joan z
Borysenko
Tôi đang
ngồi bệt trên sàn nhà tại nơi nghĩ dưỡng cuối tuần, chăm chú lắng nghe bốn vị
cao niên (tất cả đều đã ngoài 70) chía sẻ những trải nghiệm trong đời mình với mọi
người. Họ đang đưa ra lời giải đáp cho câu hỏi: "Khi nhìn lại quãng đời đã
qua, điều gì quan trọng nhất mà cụ có thể chia sẻ với chúng tôi?"
Christine
- một cụ bà gầy gò đã bước vào tuổi tám mươi, nhìn quanh và mỉm cười. Rõ ràng
bà rất vui khi thấy mọi người biểu lộ vẻ say mê chăm chú lắng nghe và tiếp thu
những trải nghiệm của bà. Bà ngồi thẳng lưng, nói chậm rãi và điềm tĩnh: "Suốt
tuần qua, tôi đã nghe các bạn bàn về sự chuyển hóa và khó khăn như thế nào khi
thực hiện nó. Nhưng khi các bạn ở vào độ tuổi của tôi, các bạn sẽ nhận ra lúc
nào mình cũng đang ở trong quá trình chuyển hóa. Đừng bao giờ ảo tưởng cho rằng
cuộc đời này là ổn định, đáng tin và mọi thứ đều đã được lập trình sẵn".
"Dù
muốn hay không, mọi thứ đều thay đổi. Điều duy nhất các bạn có thể làm được là
hãy tận hưởng khoảnh khắc sống hiện tại, bởi vì mọi thứ có thể tuột khỏi tầm
tay trước khi ta kịp nhận ra chúng thuộc về mình. Và cũng đừng cho rằng mọi điều
không hay đều chỉ nhắm vào mình, mà nên hiểu rằng trong cuộc sống này, mọi biến cố đều
có thể xảy ra cho tất cả mọi người, đừng cố tự thuyết phục rằng mình là người
ngoại lệ. Đó chính là quy luật vĩnh cửu của cuộc sống. Đừng lấy biến cố của bất
cứ ai "bên ngoài" cuộc sống của bạn để đánh giá chất lượng cuộc sống
của mình. Chính những gì xảy ra 'bên trong này' mới tạo nên sự khác biệt".
Dứt lời bà đặt bàn tay đầy gân lên trái tim mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét