Surya Das
Khoảng một trăm năm sau khi Dodrup Chen thứ nhất thiết lập
thư viện mang tên Ngài tại Golok thì người ta khám phá ra một đứa trẻ lên bốn,
có rất nhiếu dấu hiệu là Dodrup Chen tái sinh. Các Lạt-ma cao cấp cho mang đứa
trẻ vào tu viện, đặt lên ngai, xem là vị đạo sư cao cấp nhất. Đồng thời các vị
cũng chuẩn bị một buổi lễ ra mắt.
Trong buổi lễ, mới đầu câụ bé tròn mắt nhìn xung quanh, vì
toàn bộ các vị chức sắc đều mang lễ phục sực sỡ và tỏ vẻ hết sức cung kính với
mình. Trước cặp mắt ngưỡng mộ của mọi người, bỗng nhiên cậu đứng lên ngai và niệm
câu thần chú gọi Guru Rinpoche (đại đạo sư) với một giọng trẻ con. Sau đó cậu bắt
đầu múa, vận dụng mọi ấn quyết của Mật tông. Khi thấy các vị Lat-ma đứng
hàng đầu nhìn mình bằng cặp mắt hâm mộ, cậu bỗng sụp mi mắt xuống và ngồi xuống
ngai một cách lúng túng.
Các vị Lat-ma vui mừng hết sức vì chưa bao giờ cậu bé đã tiết
lộ cho ai nghe bẩy câu kinh bí mật để gọi Guru Rinpoche, đồng thời không ai còn
nghi ngờ gì nữa, đây là một vị tái sinh của một Lat-ma đắc đạo. Theo thứ tự,
các vị nghiêng mình ba lần sát đất trước mặt cậu bé, để dưới chân cậu nhang
đèn, khăn trắng và tặng phẩm khác.
Sau đó người ta đưa cậu bé đi suốt trong viện. Nhằm thử xem
cậu nhớ lại đến đâu, người ta chỉ để Dodrup Chen là người đầu tiên thành lập
ngôi tu viện, sau đó có hai vị viện trưởng khác, cũng là các vị đắc đạo, đến rồi
đi. Người ta muốn thử xem, liệu cậu bé chính là Dodrup Chen chăng.
Nửa chừng cả đoàn người đến một toà nhà nằm ngay giữa tu viện,
một ngôi đền thâm nghiêm được che bởi các năng lực siêu nhiên. Giữa chính điện
luôn luôn có một tăng sỹ chuyên đọc tụng các kinh sách truyền lại và tay luôn
luôn gõ trống. Đến điện cậu bé bốn tuổi đi thẳng vào đèn và thân mật ngồi bên cạnh
vị tăng đó. Mọi ngưòi đứng lại chen chúc nhìn xem từng hành động của cậu bé. Cậu
bé chưa biết đọc, biết viết, tay cầm một cuốn sách tụng niệm, lật từ trang này
qua trang khác, dường như kiếm một điều gì.
Tiếng ồn ào ngưng bặt và tiếng trống cũng dừng vì bỗng nhiên
cậu bé cất tiếng đọc mật trú từ trong sách đó, mật trú chuyên gọi thần bảo hộ
do Dodrup Chen soạn cách đó khoảng trăm năm. Đặc biệt cậu bé bỏ không đọc vài
đoạn của mật chú phức tạp này.
Tất cả mọi người đều vui mừng: như thế tu viện đã tìm lại được
người sáng lập của mình rồi. Nhưng người vui mừng nhất là bậc trưởng lão trong
giới Lạt-ma. Ngài nhớ lại rằng, trong một lần xét lại mật trú, Dodrup Chen đã
cho rằng có một dòng là dư thừa và chính dòng đó đã bị cậu bé bỏ qua không đọc.
Không ai ngạc nhiên là về sau Dodrup Chen, đạo sư thứ tư của
tu viện Golok rất sớm nổi danh vì cậu bé có khả năng lạ thường như đọc tâm ý
người khác, tiên tri và mọi thứ thần thông khác. Các vị Lạt-ma cũng để cho cậu
thực hành các thứ đó. Nhưng với số tuổi ngày càng lớn, con người đắc đạo đó
không còn thích biểu diễn các phép thần thông và vì thế ngày càng giảm chuyện
đó đi.
Trích trong SƯ TỬ TUYẾT BỜM XANH -
Nguyên tác: Surya Das - Nguyễn Tường Bách dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét