MAI NHẬT THI
Ai trong cuộc sống cũng mong từng giây phút đời mình là ánh
sáng.
Có lần tôi đến dự ngày sinh nhật năm thứ 7 của một bé gái
mù.
- Mẹ ơi, mẹ đốt nến chưa mẹ .
- Xong rồi, con gái cưng của mẹ !
- Con muốn “thấy” 7 cây nến đang cháy, mẹ ạ !
- Được rồi… được rồi… để mẹ sắp đặt lại cho con “xem” nhé!
Tôi rất lấy làm lạ, đứa bé mù làm sao “thấy” được nhỉ ? Tôi
chăm chú theo dõi hai mẹ con bà.
Bà mẹ lấy 7 cây nến đang cháy ra khỏi ổ bánh to, cắm thành một
hàng dài trên bàn.
- Này, con gái mẹ lại đây.
Bà âu yếm bồng cô bé đến gần cái bàn rồi cầm bàn tay bé nhỏ
của cô bé, đặt phía trên cao cây nến đang cháy đầu tiên, bà từ từ hạ thấp dần
bàn tay của cô bé xuống gần ngọn nến, và hỏi:
- Con thấy cây nến cháy chưa nào ?
Im lặng một lúc.
Nhận biết hơi nóng ngọn lửa cây nến đang cháy, cô bé nở nụ
cười hồn nhiên:
- Con “thấy” cây nến đang cháy rồi, mẹ ạ…
- Một cây rồi nhé…
Rồi bà tiếp tục làm lại động tác y như thế…
Miệng không ngừng tươi cười, cô bé đếm sau mỗi lần bàn tay đặt
gần trên ngọn nến:
- Hai cây …ba cây…sáu cây rồi hả mẹ ?
Bà mẹ ngọt ngào:
- Ừa, sáu cây rồi đó, con gái cưng của mẹ !
- …. Ah ! bảy cây ! Hết rồi hả mẹ !
- Ừa, hết rồi, con bảy tuổi mà ! Con muốn già thêm một tuổi
hả ?
Hai mẹ con cùng cười vang lên.
Bà ôm hôn con, và cắm mấy cây nến trở lại vào ổ bánh.
Tôi quay sang nhìn nơi khác. Nước mắt tôi rơi lúc nào không
hay !
Người khôn ngoan luôn đi tìm và nhận ra thứ ánh sáng bất diệt,
chiếu soi cả vạn vật và mọi ngỏ ngách tâm hồn mình. Ánh sáng bất diệt ấy chỉ có
thể tìm thấy từ một cuộc hành trình cam go và nhẫn nhục của những con người
thành tâm thiện chí mang khát vọng về những giá trị thiêng liêng và vĩnh cửu của
thân phận con người.
Ngay cả khi cuộc đời xem ra hoàn toàn tăm tối, Ánh sáng ấy vẫn
sáng rực trong tâm hồn họ. Ánh sáng Tình Yêu chân chính.
Nguồn : http://canhdongtruyengiao.net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét