Nick
Vujicic
Những sức
ép mà các bạn trẻ sắp bước vào ngưỡng cửa cuộc đời cảm thấy dường như rất phổ
biến. Tôi đã được mời đến nói chuyện với các khán thính giả trẻ ở cả Trung Quốc
và Hàn Quốc bởi những quốc gia đang phát triển một cách nhanh chóng đó trong những
năm gần đây đã nảy sinh những quan ngại về tỉ lệ trầm cảm và tự tử cao.
Tôi đến
Hàn Quốc đúng vào thời gian Thế vận hội mùa đông 2010 đang diễn ra tại
Vancouver. Thật thú vị khi thấy niềm tự hào dân tộc và sự phấn khởi ngời lên trên
khuôn mặt của những người dân ở khắp Seoul khi Kim Yu-Na, nữ hoàng trượt băng
nghệ thuật của Hàn Quốc giành được huy chương vàng Olympic đầu tiên của đất nước
ở môn này. Sự quan tâm dành cho cô lớn đến nỗi vào thời điểm cô bước vào buổi
thi đấu chung kết, lượng giao dịch trên thị trường chứng khoán cả nước giảm xuống
còn mộ nửa so với thường ngày.
Một bộ
phim tài liệu về tôi đã được chiếu rộng khắp các cộng đồng Cơ Đốc ở Hàn Quốc, vậy
nên tôi nhận được một số lời mời diễn thuyết. Sự nở rộ niềm tin ở những cộng đồng
ấy quả là ấn tượng. Nhưng người tổ chức diễn thuyết ở nhà thờ Onnuri nói với
tôi rằng người Cơ Đốc giáo ờ Hàn Quốc rất nhiệt tình với công việc truyền giáo.
Họ dự đoán một hay hai thập kỷ nữa, những hội truyền giáo ở Hàn Quốc sẽ đông
hơn cả hội truyền giáo ở Bắc Mỹ và điều đó quả là rất đáng ngạc nhiên vì Hàn Quốc
là nước nhỏ hơn.
Khi đi ô
tô tới Seoul, tôi đã rất ngạc nhiên với số lượng lớn các nhà thờ ở đó. Người ta
nói rằng thành phố thủ đô ấy có 3 nhà thờ Cơ Đốc lớn nhất thế giới. Cách đây 100
năm, số người theo đạo Cơ Đốc ở Hàn Quốc còn rất ít, thế nhưng giờ đây, gần 1/3
tổng số dân 48 triệu ở nước này là người theo đạo Cơ Đốc. Một trong những giáo
hội mà tôi đến diễn thuyết , giáo hội Yoido Full Gospel, có tới hơn 800.000
thành viên tham gia các hoạt động tôn giáo tại hai mươi mốt nhà thờ.
Nhiều người
bạn của tôi đến Hàn Quốc chỉ để thăm các nhà thờ. Những buổi cầu nguyện rất ấn
tượng với âm thanh cầu kinh vang vang cùng tiếng chuông ngân báo hiệu chương
trình mới. Tuy nhiên, dù có phát triển mạnh mẽ về tinh thần, con người ở xứ này
vẫn phải chịu đựng căng thẳng ở mức độ cao do áp lực từ tình trạng phải làm việc
nhiều giờ. Sức ép tại các trường học cũng rất lớn bởi luôn có sự cạnh tranh khốc
liệt để giành lấy thứ hạng cao. Nhiều học sinh Hàn Quốc bị căng thẳng bởi họ
cho rằng chỉ có vị trí cao nhất mới có giá trị. Nếu không đạt được vị trí cao
nhất, họ cảm thấy mình thất bại. Tôi khuyến khích những người trẻ tuổi ấy nhận
ra rằng việc thi trượt trong một kỳ thi không có nghĩa là họ đã thất bại. Trong
mắt Chúa, tất cả chúng ta đều có giá trị, và chúng ta nên yêu bản thân mình như
Chúa đã yêu thương chúng ta.
Sự yêu
thương và chấp nhận bản thân mà tôi khuyến khích không phải là cái kiểu tự phụ
và kiêu ngạo, chỉ biết nghĩ đến mình. Yêu thương bản thân ở đây là yêu không vị
kỷ. Bạn sẽ cho nhiều hơn nhận. Bạn làm những gì có thể vì người khác mà không
đòi hỏi được đáp lại. Bạn sẽ chia sẽ với mọi người ngay cả khi bạn không có gì
nhiều. Bạn tìm thấy hạnh phúc qua việc làm người khác mỉm cười. Bạn yêu bản
thân mình bởi vì bạn không chỉ quan tâm đền bản thân mình. Bạn hài lòng về
chính bản thân bởi vì bạn làm cho người khác hạnh phúc khi họ được ở bên bạn.
Trích:
Life Without Limits
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét