T.T.A.H
Nhà Chỉ một mẹ một con. Con gái lấy chồng, bà bắt rể. Khi cháu ngoại lên bốn,
con gái lâm bạo bệnh mà chết, bà coi rể như con trai. Nó đi bước nữa... Những đứa
cháu lần lượt ra đời. Thêm người thêm việc, cũng một tay bà lo toan. Nó tính mướn
người đỡ đần cho bà… Trong giấc trưa chập chờn bên nôi cháu, bà nghe tiếng “con
dâu”:
-Bây giờ mướn người đâu có dễ, công xá đâu có rẻ. Bà là gì của anh mà anh
xót.
Bà lắng nghe, nó nói gì ... Không! chỉ có tiếng mưa ...
1 nhận xét:
Thoáng buồn, nhưng vẫn phải "vui mà sống" Cám ơn BS đã chia sẻ
Đăng nhận xét