ĐỨC ĐẠT-LAI LẠT-MA
NHỮNG LỜI KHUYÊN TÂM HUYẾT
Nói chung, nếu có ai chỉ trích hay
dù có phỉ báng tôi đi nữa thì tôi xin họ cứ tiếp tục, nếu chủ đích của họ tốt.
Nếu thấy ai phạm lỗi lầm mà ta cứ lập đi lập lại với họ là tất cả đều tốt đẹp
thì những lời nói của ta chẳng có một ý nghĩa gì cả và cũng không giúp ích cho
họ được điều gì. Nếu nói với họ rằng những gì họ làm không gây ra tệ hại nhưng
khi họ vừa quay lưng đi chỗ khác thì ta lại nói xấu họ, như thế cũng không tốt
chút nào. Hãy nói những điều ta nghĩ trước mặt họ. Hãy làm sáng tỏ những gì cần
thiết. Hãy phân biệt giữa cái đúng và cái sai. Nếu còn điều gì nghi ngờ thì cứ
lên tiếng. Dù cho lời nói có phần nặng nề đi nữa thì cũng cứ nói thẳng ra. Khi
mọi sự trở nên trong sáng thì ta cũng sẽ đạt được nhiều lợi ích hơn và những chuyện
bới lông tìm vết cũng sẽ chấm dứt. Nếu ta chỉ biết dùng những lời đường mật thì
sự đồn đại và dối trá vẫn tồn tại và phát sinh. Riêng với cá nhân tôi thì tôi
vẫn thích những câu nói thẳng thắn.
Một hôm có một người nói với tôi
rằng : « Theo Mao Trạch Đông thì phải dám nghĩ, dám nói và dám làm ». Thật đúng
là như thế, đối với công việc làm và sự quản lý thì ta phải biết suy nghĩ. Ta
phải có can đảm để nói lên những gì ta suy nghĩ và thực hiện những gì ta đã
nói. Nếu mọi người bất động thì làm sao có thể tiến bộ được và đồng thời ta
cũng chẳng sửa đổi được bất cứ một lỗi lầm nào cả. Tuy vậy cũng cần phải
tự hỏi xem những gì ta nói và ta làm có ích lợi hay không. Dù đấy là một hảo ý
tốt đẹp nhất trên đời này đi nữa, nhưng nếu lời ta nói làm tổn thương đến người
khác và chẳng mang lại sự tốt lành nào cho họ thì cách phát biểu quá hung hăng
và thẳng thắn của ta cũng sẽ không đem đến thành công. Trường hợp này có lẽ
phải cần đến những lời nói dối thật chân tình !
Đối với Phật giáo Nam tông, bảy hành
vi tiêu cực thuộc vào thân xác và ngôn từ – như sát sinh, trộm cắp, tà dâm, nói
dối, phỉ báng, nói những lời hung hãn, và những lời vô trách nhiệm – đều bị cấm
đoán. Đối với Phật giáo Bắc tông, tuy là một hành vi hết sức tiêu cực như sát
sinh chẳng hạn, lại vẫn có thể chấp nhận được nếu hành vi ấy mang lại sự an
lành cho người khác và riêng ta thì không được vướng mắc một chút tham vọng cá
nhân nào cả.
Dù sao đi nữa, trên bình diện tổng
quát, tôi vẫn nghĩ rằng dù ta có nói lên sự thật bằng những lời nặng nề đi nữa
thì cũng vẫn có thể mang lại lợi ích. Tuy nhiên ta phải tránh chỉ trích và nhục
mạ người khác bằng bất cứ cách nào, hoặc bằng những ý đồ hung ác hay bằng cách
nhìn mọi sự việc một cách tiêu cực. Nếu không thì ta sẽ làm cho người khác khổ
đau, riêng ta thì không khỏi cảm thấy mất an vui và đồng thời lại còn tạo ra
một bầu không khí ngột ngạt khó thở.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét