Người
đàn ông đi làm về muộn, mệt mỏi và bực bội. Đứa con trai 5 tuổi chờ ông ta ở cửa.
- Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu này không?
- Được chứ, gì vậy? - Người đàn ông đáp.
- Bố à, một giờ làm việc của bố kiếm được bao nhiêu tiền?
- Nếu con cần biết thì bố nói đây: 20 đô la/giờ.
- Vậy hả bố - cúi mặt, thằng bé đáp - Con có thể vay bố 10 đô la
được không?
Ông bố nổi giận:
- Nếu con vay để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy cái thứ vô bổ gì đó thì hãy đi
ngay về phòng của con, suy nghĩ xem tại sao con lại có thể ích kỷ như vậy. Bố
làm việc vất vả cả ngày rồi, không có thời gian cho những trò trẻ con.
Thằng bé lặng lẽ đi về phòng. Người cha ngồi xuống và càng tức giận hơn khi
nghĩ đến những điều thằng bé hỏi. Khoảng một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, ông
nghĩ có lẽ mình hơi nghiêm khắc với con. Có thể thằng bé thật sự thiếu 10 đô la
để mua thứ gì đó nó cần và đúng ra nó đâu thường xin tiền mình.
Người đàn ông tiến về phía cửa phòng thằng bé.
- Bố nghĩ lúc nãy bố quá nghiêm khắc với con - người cha nói - Hôm nay bố
phải đi làm thêm giờ và bố trút sự mệt mỏi lên con. Đây, bố cho con 10 đô la.
Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên:
- Ô, cảm ơn bố!
Rồi nó luồn tay xuống dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát.
- Con có tiền rồi mà còn xin bố nữa? - ông bố tức giận trở lại.
- Con còn thiếu, nhưng bây giờ thì đủ rồi ạ - Rồi thằng bé tiếp:
- Bố
à, bây giờ con có 20 đô la, con có thể mua một giờ của bố không? Ngày mai bố hãy về nhà sớm, con xin bố, con chỉ muốn được ăn tối với bố thôi ạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét