- Mẹ, mẹ đang làm gì thế? - Cô bé Susie chỉ mới 6 tuổi hỏi mẹ.
- Mẹ đang nấu món thịt hầm cho cô Smith hàng xóm.
- Vì sao ạ? - Susie thắc mắc.
- Vì cô Smith đang rất buồn con ạ. Con gái cô ấy vừa qua đời và trái tim cô
ấy đang tan nát. Chúng ta sẽ chăm sóc cô ấy một thời gian - bà mẹ dịu dàng trả
lời.
- Tại sao lại thế hả mẹ? - Susie vẫn chưa hiểu.
- Thế này nhé con yêu, khi một người rất buồn, họ sẽ không thể làm tốt ngay
cả những việc rất nhỏ như nấu bữa tối hay một số việc vặt khác. Vì chúng ta
cùng sống trong một khu phố và cô Smith là hàng xóm của gia đình mình, chúng ta
cần phải giúp đỡ cô ấy. Cô Smith sẽ không bao giờ còn có thể nói chuyện, ôm hôn
con gái cô ấy hoặc làm bất cứ điều gì thú vị mà mẹ và con có thể làm cùng nhau.
Con là một cô bé thông minh, Susie. Có thể con sẽ nghĩ ra cách nào đó để giúp
đỡ cô ấy.
Susie suy nghĩ rất nghiêm túc về những điều mẹ nói và cố gắng tìm cách góp
phần giúp đỡ cô Smith. Vài phút sau, Susie đã ở trước cửa nhà cô Smith, rụt rè
bấm chuông. Mất một lúc lâu cô Smith mới ra mở cửa:
- Chào Susie, cháu cần gì? - Susie cảm thấy giọng cô Smith rất nhỏ, khuôn
mặt cô trông rất buồn rầu, như thể cô vừa khóc vì mắt cô hãy còn đỏ mọng nước.
- Mẹ cháu nói con gái của cô vừa qua đời và cô đang rất buồn vì tim cô bị
thương - Susie e dè xòe tay ra. Trong lòng bàn tay của cô bé là một chiếc băng
gạc cá nhân - Cái này để băng cho trái tim của cô ạ! Như để chắc chắn Susie nói
thêm: "Cháu đã dùng vài lần và nó rất tốt".
Cô Smith há miệng kinh ngạc, cố gắng không bật khóc. Cô xúc động quì xuống
ôm chặt Susie, nghẹn ngào qua làn nước mắt: "Cảm ơn, cháu yêu quí, nó sẽ
giúp cô rất nhiều!".
Chiếc băng gạc nhỏ bé nhưng kỳ diệu của Susie đã đem đến sự ấm áp cho trái
tim tuyệt vọng của cô Smith. Kể từ đó cô gài chiếc băng gạc vào một xâu chìa
khóa nhỏ và luôn mang theo bên mình như một sự nhắc nhở phải quên đi nỗi đau và
mất mát.
Khi phải chịu đựng một nỗi đau quá lớn thật không dễ để nhận ngay ra rằng
vết thương ấy rồi cũng sẽ lành. Chiếc băng gạc nhỏ bé của Susie đã trở thành
biểu tượng của sự hàn gắn nỗi đau và biến tất cả niềm vui, tình yêu, hạnh phúc
cô đã có cùng con gái trở thành những kỷ niệm êm đềm dịu ngọt chứ không phải
một gánh nặng đeo vào tâm hồn đến suốt cuộc đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét