Trong bữa
tiệc, một vị là chủ tịch tập đoàn một công ty lớn phát biểu ý kiến về các thầy
cô giáo: "Tôi không hiểu nổi lũ trẻ con có thể học được gì từ những người
mà sự lựa chọn tốt nhất của họ trong cuộc sống là đi dạy học"?, rồi ông ta
kết luận: "Có một câu nói rất đúng về nghề giáo: chỉ những người chẳng làm
được gì cả thì mới đi dạy!".
Và, như để
chứng thực những điều mình vừa nói, vị chủ tịch quay sang người khách bên cạnh
nói: "Cô giáo Susan này, thật lòng mà nói nhé, cô có thể cho chúng tôi biết
cô đã làm được những gì không?"
"Anh
thật sự muốn biết tôi có thể làm được gì à?" - Cô Susan trả lời - Tôi có
thể khiến các em học sinh học hành chăm chỉ hơn ngay khi chúng nghĩ chúng không
thể làm được. Tôi cũng có thể khiến các em xếp loại trung bình khá cảm thấy như
mình được giải thưởng danh dự của quốc hội, hoặc một em học khá giỏi cảm thấy
như bị tát tai nếu bất chợt không chịu học hành nghiêm túc.
Tôi có thể
khiến học trò tôi say mê ngồi trong lớp suốt 40 phút.
Tôi dạy học
trò biết đặt câu hỏi với mọi thứ xung quanh.
Tôi dạy
các em biết cách phê bình, biết xin lỗi và thành thât xin lỗi.
Tôi nói với
các em rằng nếu có ai đó cứ khăng khăng đánh giá các em một cách chưa đúng đắn,
thì hãy cứ phớt lờ họ đi. Tôi làm nên sự khác biệt, còn anh? ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét