TRẦN QUÝ THIỆN
Làm ăn phá sản, ba tôi bỏ nhà đi, mẹ theo người khác.
Cô đến đón tôi về. Cô là
em gái ba tôi. Cô nghèo, không chồng, con. Cô quý tôi như con mình. Ban ngày
tôi được đi học, đêm cô đi quét rác. Thương cô lắm, cô ơi!
Đêm. Mèo bắt chuột
làm rớt vali trên tủ, đồ đạc rơi tung tóe, có những bài thơ, cả truyện ngắn. Ngỡ
của cô, tôi gởi đăng báo. Báo đăng, yêu cầu gặp tác giả. Tôi đến nhận nhuận
bút, về báo tin mừng cho cô. Cô sững sờ. Khóc, nói: "Đó là kỷ vật của người bạn
thân cô, đã hy sinh".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét