Khoe là một nhu cầu. Maslow đã vẽ ra cái tháp nhu cầu (Hierarchy of need) đầu tiên là nhu cầu sinh lý ( tức ăn- ngủ- x - y), mà thôi dùng từ sinh học cho nó hay, chứ nghe sinh lý nhiều người nói nó nhạy cảm. Và cao nhất, tức các nhu cầu khác thỏa mãn hết rồi, thì tới nhu cầu khoe, trong học thuật người ta gọi là nhu cầu tự thể hiện (Self Actualisation), tức được nể trọng, ngưỡng mộ.
Ông bà ta nói, tốt khoe, xấu che. Khoe chỉ diễn ra khi mình có mà xung quanh
không có. Xã hội đang đi xe đạp thì mình có chiếc Dream thì phải dựng trước
nhà. Ai cũng ăn mặc rách rưới thì khi có chiếc áo mới, Tony sẽ mặc ra đứng đầu
xóm cho cả làng ngưỡng mộ. Xã hội sẽ đẹp biết bao khi ai cũng có cái để khoe.
Có x xì khoe x xì, có y cà rốt khoe y cà rốt. Mấy ông Tây cũng khoe dã man. Họ
khoe về những hầm rượu mấy trăm năm, về những cuốn sách quý họ đọc được trong
thư viện, khoe về những vùng đất họ đã đi qua, khoe về những con người ở xứ sở
tít mù nào đó họ đã đến khám chữa bệnh, dạy học hay cứu trợ. Châu Á khoe ác liệt
hơn nhiều. Ai có dịp đi London chẳng thể nào không vô dòm ngó 1 chút cái
Harrods, khu mua sắm sang trọng của một quý tộc Ả Zập (nghe nói ông này cặp với
công nương Diana (không phải Diana bán ở VN). Rồi TQ, Indo, Thailand, Hàn Quốc....,
ở đâu người ta cũng khoe xe Ben Lây Lé Xệt, khoe nhà biệt thự Phú Mỹ Hưng,
Trung Hòa Nhân Chính (nghe nói giờ chuyển qua biệt thự Đồi Cọ giữa rừng đâu tuốt
Vĩnh Phúc rầu), khoe con cái học trường điểm trường chuyên lớp chọn hay du học
1 trường danh tiếng nào đó ở bển. Chân dài + đại gia => đám cưới siêu xe. Vì
phải khoe mới được nể.
Tối qua, Tony thức cả đêm để quyết định khoe gì. Mục đích là để được nể. Biệt
thự chăng. Xe hơi chăng. Thường quá. Hay khoe cái quần lót 2 tỷ ? Cũng thường
quá. Thôi mình khoe bằng cấp đi, những tấm bằng mà mình đã sưu tập, mua bán,
năn nỉ, đạo văn, quay cóp... tức hẻm có cái liêm sỉ nào mà mình không từ bỏ để
có được.
Thế là thực hiện chiến dịch truy tìm bằng cấp. Đầu tiên là bằng bé khỏe bé
ngoan, rồi bằng tiểu học, bằng cấp 2 cấp 3 đại học thạc sĩ tiến sĩ... ồ ạt được
lau bụi ép nhựa, ngày mai sẽ photo dán đầy nhà, đầy công ty, tặng các đối tác.
Trường cấp 3 bình thường ở huyện Ninh Hòa sẽ được sửa thành trường chuyên Nguyễn
Trãi nghe cho nó giỏi, nhưng đừng hỏi chuyên gì nghen, đếch biết hồi đó học
chuyên gì, chắc chuyên công dân giáo dục. Bằng đại học tại chức chuyên tu sẽ sửa
thành hệ chính quy tập trung dài hạn, lớp cử nhân tài năng. Tony đã là doanh
nhân rồi nhé, đừng có nói nước ta không ai là doanh nhân nhé vì Tony đã nộp mấy
triệu đăng ký vào câu lạc bộ doanh nhân rồi... Các giải thưởng vở sạch chữ đẹp,
em làm kế hoạch nhỏ, Thắp sáng tài năng kinh doanh, Dynamic... sẽ công chứng và
dịch qua tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Trung hết. Hôm bữa đi từ thiện cho trại mồ
côi nọ, sợ mấy bà sơ và các cháu ấy quên ơn nên Tony có bắt ký xác nhận, có giấy
tờ hẳn hoi nè. Rồi cũng có chụp hình và có giấy chứng nhận của ủy ban xã công
nhận thành tích xuất sắc trong công tác từ thiện. Có cả bằng... lái xe 4 bánh
và 2 bánh. Nể chưa? Quá nể quá nể.
Đang hý hửng thì đọc tin sét đánh. Mốt bây giờ không ai khoe bằng cấp nữa. Người
ta nói mày học vậy thì có giàu có, có thông minh hiểu biết hay có chức vụ cao
là bình thường. Người ta phải khoe ngược lại. Không học gì mà làm được người ta
mới nể. Bắt chước cựu tổng giám đốc 1 bank xuất bản cuốn " Từ cậu bé chăn
trâu thành tổng giám đốc" rồi ép bà con mua ? Hay bắt chước viết tự truyện
"Người giàu nhất Đông Dương từng là đứa trẻ mồ côi"? Ông này bữa ra mắt
cuốn sách này, đã nhốt cha mẹ của mình trong nhà mấy ngày liền trong thời gian
tung chiến dịch PR sợ bị báo chí phát hiện... là có cha mẹ. Thêm mấy ông doanh
nhân có tiền giờ đều nói bỏ học nửa chừng nữa chớ. Thôi thôi mình cũng bắt chước
vậy.
Trưa nay về nhà đốt hết bằng cấp. Không còn 1 cái lận lưng. Lý lịch cuối cùng của
Tony: lớp 3 nghỉ học ở nhà chăn trâu, chăn được 2 năm thì đi ở đợ, 2 năm sau bị
chủ nhà quánh dữ quá, sợ bị quánh chết nên đi lên Sài gòn bốc vác, được mấy năm
thì bốc không nổi nữa nên đi biên giới Lạng Sơn làm đấm bóp, sau đó đi Mỹ diện
con nai (con lai), sau về mở hãng phân Phượng Tím và trở nên giàu có vô cùng,
chuẩn bị mua lại chợ Bến Thành sơn sửa lại thành trung tâm thương mại Tony
Plaza chỉ để bán phân và cá mắm giải trí cho vui. Nói thêm, Phượng Tím là tập
đoàn đa quốc gia khổng lồ có tới.... 2 nhân viên, cũng dốt như chủ. Trụ sở đặt
đâu ta? Thôi quận 1 đi, chình ình ngay đường Nguyễn Hợ cho nó trung tâm. Vậy
đi.
Nể giùm tui cái....
NGUỒN: http://www.ninhhoatoday.net/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét