ĐẤT
Hôm nay mưa không đi bộ được nên ngày dài thêm một tiếng,
thì thầm một chút .
Hôm nọ đến họp mặt với vài người bạn cùng niên khóa ở trung
học. bây giờ tuy đã trở thành cụ cả rồi nhưng gặp nhau vẫn như chợ vỡ, mày tao
chi tớ như ngày xưa.
một cụ ông người Nam có lẽ nghe không hiểu gì cả, chỉ ngồi cười trừ.
Các ông thì chắc cũng không thích chụp hình nên mỗi ông đeo một cái máy chụp hình cho các cụ bà "chí chóe" xếp đặt đứng cạnh nhau, cười rơi cả răng để cho các cụ ông ngắm.
chúng tôi tha hồ làm tài tử, máy chụp hình chớp lia lịa ...
nhưng cho tới hôm nay gần một tuần qua chưa nhìn thấy một tấm hình nào cả, các cụ ông chắc về rồi cũng ngại chưa lấy hình ra.
đ không thắc mắc gì cả vì hình chụp chuyến đi chơi vừa qua của đ đã gần 3 tháng mà đ cũng chưa được thấy mặt mũi. hỏi thì cụ ông chỉ ừ ừ, để lát nữa.
Lâu lâu họp mặt cũng vui vui. nhiều chuyện để nói, có bạn đã gần nửa thế kỷ nay mới gặp lại.
cụ nào cũng "khoe" bệnh của mình.
- Tao đủ 4 món ăn chơi "ba cao một thấp" (cao đường, máu, mỡ, thấp khớp.
- Người tao là một "dàn nhạc" dơ chân. tay, lắc đầu ... mỗi nơi xương kêu một điệu nhạc khác nhau và chị ấy biểu diễn cho nghe...
Hết màn khoe bệnh đến màn khoe cháu ....
Các cụ chỉ nhau nấu món ăn, chỉ nhau lá cây này, phương thuốc no. cách tập thể dục kia .... biết bao nhiêu chuyện để nói.
phút vui nào rồi cũng tàn, chia tay nhau cũng còn lưu luyến, chẳng biết lần tới sẽ là bao giờ.
một cụ ông người Nam có lẽ nghe không hiểu gì cả, chỉ ngồi cười trừ.
Các ông thì chắc cũng không thích chụp hình nên mỗi ông đeo một cái máy chụp hình cho các cụ bà "chí chóe" xếp đặt đứng cạnh nhau, cười rơi cả răng để cho các cụ ông ngắm.
chúng tôi tha hồ làm tài tử, máy chụp hình chớp lia lịa ...
nhưng cho tới hôm nay gần một tuần qua chưa nhìn thấy một tấm hình nào cả, các cụ ông chắc về rồi cũng ngại chưa lấy hình ra.
đ không thắc mắc gì cả vì hình chụp chuyến đi chơi vừa qua của đ đã gần 3 tháng mà đ cũng chưa được thấy mặt mũi. hỏi thì cụ ông chỉ ừ ừ, để lát nữa.
Lâu lâu họp mặt cũng vui vui. nhiều chuyện để nói, có bạn đã gần nửa thế kỷ nay mới gặp lại.
cụ nào cũng "khoe" bệnh của mình.
- Tao đủ 4 món ăn chơi "ba cao một thấp" (cao đường, máu, mỡ, thấp khớp.
- Người tao là một "dàn nhạc" dơ chân. tay, lắc đầu ... mỗi nơi xương kêu một điệu nhạc khác nhau và chị ấy biểu diễn cho nghe...
Hết màn khoe bệnh đến màn khoe cháu ....
Các cụ chỉ nhau nấu món ăn, chỉ nhau lá cây này, phương thuốc no. cách tập thể dục kia .... biết bao nhiêu chuyện để nói.
phút vui nào rồi cũng tàn, chia tay nhau cũng còn lưu luyến, chẳng biết lần tới sẽ là bao giờ.
Nguồn: dtphorum.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét