Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

Con thuyền tình bạn


Không khó để nhận ra giá trị tình bạn đích thực nếu ta trân trọng và quan tâm tới người luôn sát cánh bên mình. Thế nhưng, có đôi khi ta quá ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho mình, không đối xử thật lòng với bạn. Và rồi ta đánh mất tình bạn lúc nào không hay…
 Câu chuyện sau đây là một minh chứng cho điều đó.
Một con tàu bị đắm sau một cơn bão trên biển và chỉ có hai trong số những người đàn ông trên tàu có thể bơi đến một hòn đảo nhỏ gần đó. Hai người sống sót đã thành những người bạn tốt, họ không có hy vọng nào khác là cầu nguyện với đức Chúa trời. Tuy nhiên để xem ai có thể làm đức Chúa trời “cảm động”, họ đã đồng ý phân chia lãnh thổ và ở trên hai phần đối diện của hòn đảo.
Điều đầu tiên họ cầu nguyện là có thực phẩm. Ngay sáng hôm sau, người đàn ông thứ nhất thấy một cây ăn quả trên vùng đất của mình, vậy là ông đã có thức ăn. Thửa đất của người thứ hai vẫn cằn cỗi.
Sau một tuần, người đàn ông đầu tiên thấy cô đơn và ông đã quyết định cầu nguyện thượng đế cho ông một người vợ. Ngay hôm sau, một chiếc tàu khác bị đắm và người sống sót duy nhất là một phụ nữ người đang bơi về phía mảnh đất của ông. Ở phía bên kia của hòn đảo, người đàn ông còn lại không có gì.
Chẳng bao lâu sau người đàn ông đầu tiên ước thêm một căn nhà, quần áo và thực phẩm dồi dào hơn. Như một phép màu, tất cả số này đã được trao cho ông vào ngày hôm sau. Tuy nhiên, người đàn ông thứ hai vẫn không có gì.
Cuối cùng, người đàn ông đầu tiên cầu nguyện có một con tàu, để ông và vợ có thể rời khỏi hòn đảo. Buổi sáng sau, ông đã tìm thấy một con tàu cập cảng ở bên cạnh của hòn đảo và quyết định rời khỏi đảo cùng vợ và để lại bạn của mình.
Ông nghĩ người đàn ông kia không xứng đáng để nhận được những điều tốt lành, vì chỉ có những lời cầu nguyện của ông mới được Chúa trời “đáp lại”. Khi con tàu sắp rời đi, một giọng lớn cất lên từ phía bầu trời:
- “Tại sao ông lại để bạn đồng hành của mình ở lại trên đảo?”
- “Thưa ngài, phước lành là của một mình tôi, tôi có được chúng nhờ việc cầu nguyện hàng ngày”, người đàn ông đầu tiên trả lời.
- “Tất cả lời cầu nguyện của ông đều không được ta biết đến và vì vậy ông không xứng đáng với bất cứ điều gì”.
- “Liệu có sự nhầm lẫn nào không thưa ngài?” – ông thắc mắc hỏi lại.
- “Bạn anh chỉ có một lời cầu nguyện và ta đã chấp thuận. Nếu không có điều đó, anh sẽ không nhận được tất cả mọi thứ như bây giờ”.
- “Xin ngài hãy nói cho tôi biết”, người đàn ông đầu tiên hỏi lại. “Bạn tôi đã cầu nguyện gì mà ngài cho rằng tôi nợ anh ấy?”.
- “Bạn anh đã cầu rằng tất cả các điều ước của anh thành hiện thực!”
Một câu chuyện thật xúc động và gợi cho ta nhiều suy nghĩ phải không nào? Trong lúc khó khăn, người đàn ông thứ nhất chỉ biết nghĩ cho mình, trong khi người đàn ông thứ hai lại ước những điều tốt đẹp nhất cho bạn mình.
Mọi ước mơ mà ta thực hiện được không chỉ có sự nỗ lực của riêng bản thân, bên cạnh còn có sự động viên, giúp đỡ từ gia đình, bạn bè – những người xung quanh. Hãy luôn biết cho đi và phần thưởng ta nhận lại sẽ là vô giá!
Sydney (dịch từ Moral Stories)

Không có nhận xét nào: