Bùi Hưu tể
tướng nhà Đường là một thiền nhân chân chính. Người con trai tên Bùi Văn Đức tuổi
trẻ đã đỗ trạng nguyên, được hoàng đế phong làm hàn lâm. Nhưng Bùi Hưu không muốn
con mình thăng quan tiến chức sớm nên đưa Bùi Văn Đức vào chùa tu hành tham học
đồng thời muốn anh nếm trải khổ cực. Vị hàn lâm học sĩ trẻ tuổi ngày ngày ở
trong chùa gánh nước chẻ củi làm lụng vất vả thì trong lòng rất phiền não và
oán hận phụ thân đã đưa anh vào đây là thân trâu ngựa. Nhưng lệnh cha khó trái,
anh ta phải miễn cưỡng chịu đựng.
Nhưng qua
một thời gian chịu đựng cực khổ, Bùi Văn Đức cuốc cùng cũng chịu hết nổi, cất
tiến oán than: "Hàn lâm gánh nưới lưng đẫm mồ hôi, hòa thượng ăn xong làm
sao tiêu được?"
Hòa thưỡng
Vô Đức trụ trì nghe thấy, mỉm cười đáp lại một câu thơ:'Lão tăng thắp một nèn hương,
có thể tiêu vạn kiếp lương:.
Bùi Văn Đức
nghe vậy giật mình, từ đó kiềm chế thân tâm, ra sức làm việc.
Người vĩ đại không phải cứ ngồi trên cao chờ người ta sùng bái. Người
thiền là phải biết nỗ lực từ những công việc thấp hèn cực khổ, tôi luyện ý chí.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét