Ann Nguyen
Xưa ba thường làm thơ tặng mẹ, một nhịp thơ rơi trên trang
giấy với những băn khoăn "tóc em dài cho rối lòng anh." Không biết rối
rắm thế nào mà khi các con lớn lên vẫn thường thấy ba nấu một ấm nước sôi cho mẹ
tắm gội sau một ngày dài buôn bán chợ trưa. Thuở đó nhà nghèo không có máy nước
nóng - nước lạnh như bây giờ, cũng chẳng có máy sấy tóc- ba thường giúp mẹ chải
mái tóc dài chấm chân sau mỗi lần gội tóc.
Hai đứa con gái sáng nào cũng được ba chải tóc, rẻ thẳng đường
ngôi trước khi đến trường kèn theo một nụ hôn nhôt da vì râu ba! Tóc dài hay ngắn
ba vẫn muốn tóc hai đứa thẳng tắp tinh tươm.
Hai chị em từng làm "tín đồ" của tóc bím những năm
dài của đời học sinh. Có một kẻ lơ ngơ ghi thơ từ thi sĩ "cho anh nhìn đôi
bím tóc xinh, anh sẽ đổi nghìn ngày thơ dại". Rồi thì tóc bím đi xa thay
vào đó là mái tóc dài có hôm quên rẻ đường ngôi. Chị bảo " em đi nào biết
đến tôi, nhớ em chải tóc đường ngôi lệch hoài."
Xa nhau gần 17 năm, bạn bắt gặp mình trên FB với mái tóc ngắn,
bạn tiếc ngẩn tiếc ngơ- đêm về nằm mơ vẫn thấy cô bạn ngày nào với mái tóc dài.
Ừ thì tóc sẽ mọc dài ra thôi mà.
Tóc dẫu ngắn hay dài và dù có phôi phai màu theo năm tháng
cũng không bằng những ân tình ta đã từng có duyên lành gieo hạt cho nhau. Cám
ơn cho những yêu thương đã từng có trong nhau cho mái tóc...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét