Ann Nguyen
Một bè lau nhỏ thả trôi sông
Mấy buổi đục trong khó chọn dòng
Tắm mình trong cõi còn sinh-tử
Kiều từng nhung lụa, nợ ba sinh
Linh đinh, hồng nhan mà phận bạc
Một kiếp hồng trần lắm truân chuyên
Ngửa mặt nghe gió lồng trong tóc
Nghiêng mình, phận lẻ nhịp đàn rơi
Phận người- phận bạc- tình chung phận
Một phút vinh hoa ấm khăn hồng
Từ Hải nâng người há trời cao
Oặn mình vinh nhục những lao xao
Tiền Đường rửa sạch tâm mờ ảo
Một hồi chuông, tỉnh giấc chiêm bao
Một bè lau nhỏ thả trôi sông
Nghe như tiếng vọng ngàn xưa đó
Hoà tiếng chuông chùa giũa hư không
Triệu tấm lòng nương theo lau nhỏ…
San Jose
11/13/14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét