Có một thầy đồ
dạy học trò sách Tam Tự Kinh, đến câu “Phàm huấn mông..” (nghĩa là: Phàm việc dạy
học…) thầy không rõ nghĩa, cứ giảng liều:
- Phàm là ông
Phàm, Huấn là ông Huấn, Mông là ông Mông.
Trẻ cứ thế mà
gào.
Ðến bài khác
có chữ bôi là cái chén, thầy cũng bí, thấy có bộ mộc đứng bên cạnh chữa bất,
đoán là một loài cây, bèn giảng:
- Bất là cây
bất.
Học trò có đứa
hỏi:
- Thưa thầy,
cây bất nó như thế nào ạ?
Thầy trả lời
bừa:
- Cây bất mọc
ở ngoài biển đông chúng bây biết thế nào được mà hỏi!
Ở cạnh trường
có người đàn bà biết chữ, nghe thầy dạy láo, mới hát ru con rằng:
Ai trồng cây
bất bể đông?
Hay là ông Huấn,
ông Mông, ông Phàm!
1 nhận xét:
Chào mời bạn ghé https://truyenne.net mời anh em ghé nhé
Đăng nhận xét