Lizzie Velasquez là một trong hai người duy nhất trên thế giới
mắc một hội chứng di truyền* hiếm gặp khiến cô khiếm thị một bên mắt và không thể tăng cân. Cô bị
sinh non khi mới chỉ được 4 tháng tuổi, bác sỹ nói rằng có quá ít nước ối trong
bụng mẹ cô. Tuy não, xương cũng như các cơ quan nội tạng của Lizzie Velasquez vẫn
hoạt động bình thường nhưng khi lên 2 tuổi hình hài của cô chẳng khác gì đứa bé
5 tháng. Trong cơ thể cô không có mô mỡ vì vậy dù đã 25 tuổi nhưng Velasquez
chưa bao giờ nặng quá 29kg.
Dù gặp nhiều trở ngại trong cuộc sống là vậy nhưng Velasquez
có suy nghĩ rất tích cực. Vì khiếm thị và nhỏ bé nên với những người thô lỗ,
khó chịu bên cạnh mình cô cũng cảm thấy bình thường. Cô không ngại làm mẫu quảng
cáo poster về phương pháp giảm cân cho các phòng tập.
Velasquez là con đầu lòng, khi sinh ra bác sĩ đã nói với bố
mẹ cô rằng cô có thể không nói được, bị liệt và thiểu năng trí tuệ do sinh thiếu
tháng. Nhưng bằng tình thương vô bờ bến của bố mẹ Velasquez được nuôi lớn và
trưởng thành như bao đứa trẻ bình thường khác mà không hề cảm thấy sự khác biệt
nào. Chỉ cho đến khi Velasquez đi học, bạn bè trong lớp đều xa lánh và xua đuổi
cô như thể cô là một con quái vật. Nhưng mẹ cô đã dạy cô rằng hãy ngẩng cao đầu
và sống vui vẻ, rồi mọi người sẽ nhận ra cô không hề khác người. Dù đôi khi rất
chán ghét vẻ ngoài xấu xí của mình nhưng Velasquez cho rằng cuộc sống nằm trong
tay cô, cô phải làm chủ nó.
Khi cô học trung học, một clip về cô bị một kẻ ác ý tung lên
mạng, hàng nghìn lượt xem cũng như bình luận tiêu cực nhắm thẳng vào cô, thậm
chí có người nói rằng vì thế giới này cô hãy dí súng vào đầu tự sát đi.
Velasquez đã vô cùng đau khổ nhưng cô đã đứng dậy, lấy những bình luận ác ý đó
làm bàn đạp vươn tới những mục tiêu cô đặt ra. Velasquez hiện nay có một cuộc sống
thành công và gia đình ổn định. Cô đã đạt được những mục tiêu mà cô mong muốn:
làm người thuyết trình, viết sách, tốt nghiệp cao đẳng và lập gia đình. Thông
qua câu chuyện về cuộc đời mình Velasquez muốn nhắn gửi thông điệp đến mọi người
rằng “Hãy tự tin sống, vì bạn là người quyết định con người bạn, cuộc
sống của bạn. Hãy lấy những lời chỉ trích làm bàn đạp để tiến lên và thành
công”.
Không ai sinh ra có quyền lựa chọn số phận cho mình và chẳng
nhiều người may mắn có cuộc sống cũng như vạch khởi đầu như ý. Nhưng chẳng lẽ
vì vậy mà chúng ta bỏ cuộc và buông tay phó mặc cho số phận?
Bạn có quyền đổ lỗi cho số phận vì không có được khởi đầu
như ý nhưng đừng đổ lỗi cho nó vì cái kết không như mơ. Cuộc sống của bạn nằm ở
trong tay bạn cũng giống như cây bút chì nằm trong tay người họa sĩ. Bạn muốn vẽ
nó tròn thì nó tròn, bạn muốn vẽ nó vuông thì nó là vuông dù rằng nó chẳng thực
vuông hay thực tròn như trong tưởng tượng nhưng nó cũng là hình hài mà chính
tay bạn vẽ ra. Cuộc sống này chỉ có một lần vì vậy hãy nắm giữ và trân trọng dù
nó không vẹn tròn và có phần méo mó, hãy dùng nghị lực và cố gắng khiến nó tốt
đẹp hơn. Giêm A-len đã từng nói “Con người ta sớm muộn gì cũng nhận thấy rằng chính họ là
người làm vườn cho tâm hồn và là đạo diễn cho cuộc đời họ”
chú thích * Hutchinson–Gilford progeria syndrome
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét