NGUYỄN
THỊ NHƯ
Tôi lấy chồng xa, cách quê nhà đến nửa vòng trái đất. Tôi sinh đôi hai thằng
nhóc. Chúng lên năm, nghịch lắm! Mỗi lần mắng nó bằng tiếng Việt, nó đâu hiểu,
lại phải dùng tiếng Anh.
Cứ thế, tiếng mẹ đẻ thưa dần. Cái quyết định dành thời gian dạy tiếng Việt cho con ngày càng vô hiệu. Tôi không nản.
Năm năm sau. Vào một sáng đẹp trời, tôi có tin vào tai mình không nữa, tiếng con trai tôi:
- “Quê hương là chùm khế ngọt ...” - Tiếng Việt đàng hoàng, chuẩn.
Vậy là tôi vẫn còn quê hương.
Ảnh chỉ có tính chất minh họa |
Cứ thế, tiếng mẹ đẻ thưa dần. Cái quyết định dành thời gian dạy tiếng Việt cho con ngày càng vô hiệu. Tôi không nản.
Năm năm sau. Vào một sáng đẹp trời, tôi có tin vào tai mình không nữa, tiếng con trai tôi:
- “Quê hương là chùm khế ngọt ...” - Tiếng Việt đàng hoàng, chuẩn.
Vậy là tôi vẫn còn quê hương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét