Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

VÔ ĐỀ

HUỲNH BẢO LÂM


Ông bà ngoại tôi nghèo chuyên làm ruộng mướn cho chủ điền, nên mẹ tôi cũng quanh năm quần vo quá gối. Thức ăn đạm bạc, chỉ cơm độn rau và dưa cà qua bữa.
Có lần, thấy bà hàng xóm làm gà để cúng, tôi chạy về thủ thỉ: Mẹ ơi, con thèm thịt gà . Mẹ trầm ngâm gật gật Ừ, mẹ cũng thèm . Bỗng mẹ À một tiếng và tiếp Mẹ có cách rồi chạy ra ngoài, lát sau trở vào mẹ xòe tay ra... Trong tay mẹ một nắm lá chanh tươi thơm phức...


Không có nhận xét nào: