Một ngày nọ, thằng
cháu nội Justin gửi cho tôi sáu đô la và ba mươi xu. Tôi không thể nghĩ ra một
lý do thích đáng nào cho cái việc nó gửi cho tôi số tiền như thế. Sau hai ngày
suy nghĩ mãi không ra, tôi gọi điện cho thằng cháu nội và hỏi:
- Tại sao con gửi cho
bà nội sáu đô là và ba mươi xu vậy?
Justin nói rằng tôi
luôn làm những điều tốt đẹp cho nó và nó muốn tặng tôi tất cả những gì nó có.
Sau khi cúp máy, người
bà già nua này ngồi xuống ghế và bật khóc ngon lành. Trong thâm tâm, tôi biết
là tôi sẽ không bao giờ nhận được một món quà nào quý giá hơn món quà được trao
tặng với tình yêu hoàn toàn trong sáng và ngây thơ của đứa cháu nội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét