Jim B. Tucker*: " Tôi không cố thuyết phục các bạn rằng
những câu chuyện này chứng tỏ hiện tượng đầu thai là có thật hay tuyên truyền cho một giả thuyết nào đó.
Tôi chỉ đưa ra các trường hợp để các bạn có thể xem xét chúng và tự rút ra kết
luận cho riêng mình. Các bạn không nên vội vã kết luận rằng các trường hợp đó
là vớ vẩn hay là những bằng chứng chắc chắn cho thấy có sự đầu thai ...”
Chanai Choomalaiwong được sinh ra ở miền trung Thái Lan
vào năm 1967 với hai vết bớt, một ở sau đầu cậu bé và một ở phía trên mắt trái.
Khi cậu bé được sinh ra, gia đình em không cho rằng các vết bớt này có ý nghĩa đặc
biệt gì, nhưng khi được ba tuổi, cậu bé bắt đầu kể chuyện về cuộc sống kiếp
tr4u7o71c. Cậu bé nói mình từng là một thầy giáo tên Bua Kai và bị bắn chết
trên đường đi tới trường. Cậu bé cho biết tên của bố, m5, vợ và hai đứa con
trong kiếp trước của mình; em cứ đòi bà mình - người em đang sống cùng - đưa em
tới nhà của bố mẹ trước kia của mình ở một vùng có tên là Khao Pra.
Cuối cùng, khi cậu bé
vẫn còn trong độ tuổi thứ ba, bà của em đã chiều theo lời em. Bà và Chanai bắt
một chuyến xe buýt đến một thị trấn ở gần Khao Pra, cách ngôi làng của họ 24 km.
Sau khi hai người họ xuống xe buýt, Chanai dẫn bà mình đến một ngôi nhà mà em
nói là nơi bố mẹ mình sống. Ngôi nhà thuộc về một cặp vợ chồng già có một người
con trai tên là Bua Kai Lawnak làm nghề giáo viên và đã bị giết năm năm trước khi Chanai được sinh ra. Hóa ra trước đây bà
của Chanai chỉ sống cách đó 5 km. Vì bà có một cửa hàng bán đồ cho rất nhiều người
ở vùng xung quanh nên bà có biết qua về Bua Kai và vợ anh ta. Bà chưa từng đến
nhà của họ và không hề biết Chanai đang dẫn mình đi đâu. Khi tới đó, Chanai chỉ
vào bố mẹ của Bua Kai, lúc đó đang ở nhà với một số người thân khác trong gia đình
và nói họ chính là bố mẹ mình. Họ đã bị ấn tượng bởi lời nói và những vết bớt của
cậu bé và đã mời cậu trở lại nhà mình một thời gian ngắn sau đó. Khi cậu bé
quay lại, họ đã kiểm tra em bằng cách yêu cầu em chỉ ra những thứ của Bua Kai
trong số nhiều đồ vật. Và em đã chỉ ra được. Cậu bé nhận ra một trong số những
cô con gái của Bua Kai và hỏi thăm một đứa con khác. Gia đình Bua Kai đã chấp
nhận rằng Chanai chính là Bua Kai đầu thai và cậu bé đã đến thăm họ một vài lần.
Cậu bé khăng khăng yêu cầu các con gái của Bua Kai gọi mình bằng "bố"
và nếu họ không chịu thì em sẽ không nói chuyện với họ.
Còn về các vết thương
của Bua Kai, không có biên bản khám nghiệm tử thi nào để kiểm tra chúng, nhưng
tiến sĩ Stevenson đã nói chuyện với một số người trong gia đình của anh về những
vết thương trên người anh và họ nói anh có hai vết thương trên đầu do bị bắn. Vợ
anh nhớ rằng vị bác sĩ khám nghiệm tử thi cho Bua Kai đã nói rằng vết thương do
đạn bắn vào sau đầu anh vì nó nhỏ hơn nhiều so với vết thương trên trán, là vết
thương do đạn xuyên ra. Những vết thương này giống các vết bớt của Chanai: một
vết nhỏ hình tròn ở sau đầu và một vết lớn có hình dạng khác thường hơn ở trên trán.
Chúng đều không có tóc và bị nhô lên. Không ai chụp hình chúng cho đến khi
Chanai được mười một tuổi rưỡi, vì thế rất khó để xác định chính xác vị trí của
chúng ngay từ lúc sinh ra. Trong bức ảnh, vết bớt lớn hơn nằm ở vùng phía trên
bên trái trán cậu bé nhưng các nhân chứng
đã nói hồi em còn bé, nó nằm thấp hơn.
Tóm lại, trong trường
hợp này, một số nhân chứng đã kể rằng một cậu bé với các vết bớt giống các vết
thương do đạn bắn vào và ra trên cơ thể một người đàn ông đã chết và đã biết
nhiều chi tiết về cuộc đời người đàn ông đó. Cậu bé không thể nào biết được các
chi tiết này bằng những cách thông thường và em đã vược được bài kiểm tra của
chính gia đình người đàn ông đó.
(Jim B. Tucker MD - Life Before Life: A Scientific Investigation of Children's Memories of Previous Lives - 2005)
chú thích:* Jim B. Tucker là bác sĩ chuyên khoa nhi - tâm
thần, đại học y khoa Virginia, đồng thời là giám đốc bệnh viện Thần Kinh Gia Đình
và Trẻ em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét