Jim B. Tucker
Abby Swanson - Một cô bé sống ở bang Ohio -
chỉ mới bốn tuổi khi em bắt đầu kể chuyện cho mẹ mình vào một đêm nọ sau khi tắm.
"Mẹ ơi, hồi mẹ còn bé tí con vẫn thường tắm cho mẹ," cô bé nói "Ồ,
thật sao?" mẹ cô bé đáp lại. "Dạ, mẹ đã khóc," Abby nói.
"Thế ư?" mẹ cô bé hỏi. "Dạ đúng," Abby kể thêm. "Con
là bà cố của mẹ."
"Thế
tên con là gì?" mẹ cô bé hỏi em. Chị vẫn còn nhớ tóc mình đã dựng ngược
lên khi Abby ngẫm nghĩ câu hỏi và gõ gõ ngón tay vào thành miệng.
"Lucy
... Ruthie? ... Ruthie."cuối cùng cô bé nói. Vì đó chính là tên của bà cố
Abby nên mẹ cô bé đã cố hỏi em thêm nhiều câu hỏi nhưng Abby không nói gì thêm.
Bà cố của
Abby đã mất vào năm 1985, chín năm trước khi Abby được sinh ra. Bà có hai mươi
đứa cháu và khác với những người khác, mẹ Abby sống gần và rất thân thiết với
bà suốt tuổi thơ của mình. Họ đã xung khắc với nhau vài lần khi mẹ Abby còn là
thiếu nữ nhưng lại rất hòa hợp với nhau khi chị đã trưởng thành.
Mẹ Abby
vẫn thỉnh thoảng nhắc đến ông bà cố trước các con mình nhưng không bao giờ gọi
thẳng tên họ và chị đã không nói đến họ ít nhất là 6 tháng trước đêm đó. Hơn nữa,
bà ngoại Abby sống ở bờ Tây và không thể nào đã là người nói cho Abby biết về
bà cố của mình. Sau đó, mẹ cô bé hỏi bà ngoại của Abby để biết chắc chắn có phải
bà cố của Abby từng tắm cho mình hay không. Bà ngoại Abby cũng cho biết hồi bé
mẹ Abby rất hay khóc mỗi lần được tắm.
Mẹ Abby
tin chắc Abby chưa từng nghe đến tên bà cố của mình. Đúng thật là vài ngày sau
đó khi chị hỏi cô bé tên bà cố là gì, Abby đã không trả lời được. Abby đã quên
tất cả các thông tin hay kí ức có trong đầu mình vào buổi tối hôm đó.
Chúng ta
nên nhìn nhận thế nào về câu chuyện này? Chuyện của Abby là một ví dụ chúng ta
có thể sử dụng làm cơ sở đưa ra lời giải thích cho những trường hợp trẻ thuật lại
ký ức về kiếp trước. Chúng tôi tiếp cận những trường hợp này với trí tò mò khoa
học. Công việc của chúng tôi là tìm hiểu về hiện tượng này và cố đưa ra lời giải
thích thỏa đáng nhất trong từng trường hợp. Đặc biệt, lúc nào chúng tôi cũng để
ý đến câu hỏi liệu một trường hợp nào đó có phải là ví dụ điển hình cho một sự
kiện siêu nhiên - một sự kiện nằm ngoài phạm vi giải thích của khoa học đương
thời - hay không, và về nhiều mặt thì đây chính là câu hỏi quan trọng nhất trong
quá trình nghiên cứu của chúng tôi. Câu hỏi này thường không thể trả lời được.
Một đứa trẻ có thể khẳng định mình nhớ được kiếp trước nhưng lại không cho biết
bất cứ thông tin nào về cuộc đời đó mà các em không thể biết được bằng cách
thông thường. Trong những trường hợp như thế, chúng ta không thể nói trẻ là hiện
thân kiếp này của người các em nói mình nhớ được. Nhưng cùng lúc đó, chúng ta
cũng không thể khẳng định chắc chắn những câu nói của trẻ là sai, thậm chí cả
khi không có bằng chứng nào hỗ trợ cho chúng.
(Jim B.
Tucker MD - Life Before Life: A Scientific Investigation of Children's
Memories of Previous Lives - 2005)
Chú
thích:* Jim B. Tucker là bác sĩ chuyên khoa nhi - tâm thần, đại học y khoa
Virginia, đồng thời là giám đốc bệnh viện Thần Kinh Gia Đình và Trẻ em.
2 nhận xét:
Có một giả thuyết có thể xem xét cho những trường hợp tượng tự. Giả thuyết về sóng não của người chết trước khi chết phát ra và tồn tại trong không gian, thời gian. Đến một lúc nào đó, gặp một người có sóng não tương tự hoặc thuận lợi sẽ tương tác và truyền thông tin tới người nhận. Giả thuyết này cũng có thể giải thích cho trường hợp nhiều người tự nhiên biết nói một ngôn ngữ chưa từng học. Có lẽ đây là giả thuyết thích hợp nhất cho tới lúc này để giải thích các trường hợp nêu trên ngoài thuyết luân hồi. Dù sao, cũng chỉ là giả thuyết và chưa có ai chứng minh được điều gì.
cảm ơn AD rất nhiều!
Đăng nhận xét