Lục bình, loài hoa vừa đi vừa nở, như một bài thơ tôi viết
thuở nào, là một thứ hoa quá bình thường, thậm chí quá tầm thường, do trời trồng,
cứ phiêu dạt, cứ lang bạt kỳ hồ như mây bay gió thổi, như số phận và tâm hồn của
người nghệ sĩ. Lục bình vừa đi vừa sống, vừa đi vừa
nở hoa, vừa đi vừa sinh sôi và tan rã. Nương trên sông nước, có lúc loài hoa xê
dịch này chạy như bay về phía chân trời, chạy như đang bị nghìn thượng nguồn lũ
lụt đuổi bắt, chạy như đang trôi tuột về phía hư vô, về phía không còn gì, để bấu
víu và tồn tại… (Trần Mạnh Hảo)
(Mỗi Tuần Một Ảnh – Bộ ảnh cá nhân
ghi lại cảm hứng từ những khoảnh khắc trong cuộc sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét