Ngôi đền Kelaniya |
Jim B.
Tucker*: " ... Tôi không cố thuyết phục các bạn rằng những câu chuyện này
chứng tỏ hiện tượng đầu thai là có thật
hay tuyên truyền cho một giả thuyết nào đó. Tôi chỉ đưa ra các trường hợp
để các bạn có thể xem xét chúng và tự rút ra kết luận cho riêng mình. Các bạn
không nên vội vã kết luận rằng các trường hợp đó là vớ vẩn hay là những bằng chứng
chắc chắn cho thấy có sự đầu thai ..."
Purnima Ekanayake - một cô bé ở Srilanka - được
sinh ra với một nhóm các vết bớt nhạt màu ở bên trái ngực và sườn dưới của em.
Cô bé bắt đầu kể về kiếp trước của mình khi được khoảng hai tuổi rưỡi - ba tuổi,
nhưng lúc đầu, bố mẹ cô bé không để ý lắm đến những lời nói của em. Khi cô bé
được bốn tuổi, có lần em xem một chương trình truyền hình về ngôi đền Kelaniya
- một ngôi đền nổi tiếng cách nhà 232km và nói em nhận ra nó. Một thời gian
sau, bố cô bé, hiệu trưởng của một trường học và mẹ em - một cô giáo - đã đưa một
nhóm học sinh đến ngôi đền Kelaniya. Purnima cũng đi thăm đền cùng với họ.
Trong lúc ở đó, cô bé nói em đã từng sống ở bờ bên kia của con sông chảy qua
ngôi đền.
Cho đến
năm em được sáu tuổi, Purnima đã nói ra khoảng hai mươi câu về cuộc sống kiếp
trước của mình, trong đó cô bé miêu tả một người đàn ông làm hương trầm bị chết
trong một tai nạn giao thông. Cô bé đã nhắc đến tên của hai nhãn hiệu hương trầm
- Ambiga và Geta Pitcha. Bố mẹ em đều chưa từng nghe nói đếnnhững tên này và
sau này, khi tiến sĩ Haraldson kiểm tra các cửa hàng trong thị trấn của họ,
không có nơi nào bán những loại hương trầm này.
Trong thị
trấn của Purnima có một thầy giáo mới đến. Vào những ngày cuối tuần, anh về
Kelaniya - nơi vợ mình sống. Bố Purnima kể cho anh nghe về những điều Purnima
đã nói và người thầy giáo quyết định thử tìm hiểu xem có ai ở Kelaniya đã chết
và trùng hợp với những lời miêu tả của Purnima hay không. Người thầy giáo nói rằng
bố Purnima đã đưa những thông tin sau cho anh kiểm chứng:
- Cô bé
đã sống ở bên kia của con sông chảy qua ngôi đền Kelaniya.
- Cô bé
là người làm ra hai loại hương trầm Ambiga và Pitcha.
- Cô bé
đi bán hương trầm bằng xe đạp.
- Cô bé
bị chết trong một vụ tai nạn gây ra bởi một chiếc xe rất lớn.
Sau đó,
anh đi cùng với người anh rể của mình - một người không tin vào sự đầu thai - đến
đó để tìm xem có ai trùng khớp với những thông tin đó hay không. Họ đến ngôi đền
Kelaniya và lên một chuyến phà qua sông. Ở đó, họ dò hỏi về những người làm
hương trầm và biết được rằng trong vùng có ba hộ gia đình sản xuất hương trầm.
Người chủ của một trong số đó gọi các nhãn hiệu của mình là Ambiga và Geta Pitcha.
Anh rể và cũng là trợ lý của người đó - Jinadasa Perera - đã chết bởi một chiếc
xe buýt khi đang đang đạp xe đưa hương trầm đến chợ hai năm trước khi Purnima
được sinh ra.
Không
lâu sau đó, gia đình của Purmina đã đến thăm nhà của người chủ đó. Ở đó, Purnima
đã nói rất nhiều câu chính xác về những người trong gia đình và nơi sản xuất,
gia đình đó đã chấp nhận cô bé là do Jinasada đầu thai. Tiến sĩ Haraldsson bắt
đầu điều tra trường hợp này khi Purnima được chín tuổi. Ông đã ghi lại hai mươi
câu mà bố mẹ cô bé kể Purnima đã nói ra trước khi hai gia đình gặp mặt. Bên cạnh
những câu đã được nhắc đến ở trên, chúng còn bao gồm tên của mẹ và vợ của
Jinasada cũng như tên của ngôi trường Jinasada đã từng học. Tiến sĩ
Haraldsson xác nhận rằng trong số đó có
14 câu trùng khớp với cuộc đời của Jinasada. Có ba câu không đúng và không thể
kiểm chứng được mức độ chính xác ba câu còn lại.. Ông cũng đã lấy được biên bản
khám nghiệm tử thi của Jinasada, trong đó có ghi lại những chỗ gẫy ở xương sườn
bên trái, một lá lách bị rách và các vết xước chạy dọc từ vai phải xuống vùng bụng
dưới bên trái. Những vết thương này tương tự như những vết bớt có trên ngực và
sườn của Purnima.
Trường hợp
này thách thức những nỗ lực nhằm đưa ra một cách giải thích nhanh chòng và bình
thường cho hiện tượng này. Theo những gì đã biết, hai gia đình này sống cách
nhau 232km, là những người hoàn toàn xa lạ và Purnima không có cách nào để biết
được về cái chết của Jinasada trước khi hai nhà gập nhau. Gỉa thiết do tình cờ
rất ít khả năng xảy ra, vì Purnima đã nói ra những chi tiết hết sức cụ thể, bao
gồm cả tên của các nhãn hiệu hương trầm. Cũng có thể những người cung cấp thông
tin đều nhớ nhầm nhưng mức độ thuyết phục của trường hợp này lại càng được củng
cố bởi sự hiện diện của một người trung gian là người thầy giáo - người không
có quan hệ gì với cả hai gia đình và đã đi tìm người tiền kiếp trước khi hai
bên gập nhau. Vết bớt cũng rất lớn và nổi bật, nó cũng trùng khớp với các vết
thương của người kiếp trước.
(Jim B.
Tucker MD - Life Before Life: A Scientific Investigation of Children's
Memories of Previous Lives - 2005)
Chú
thích:* Jim B. Tucker là bác sĩ chuyên khoa nhi - tâm thần, đại học y khoa
Virginia, đồng thời là giám đốc bệnh viện Thần Kinh Gia Đình và Trẻ em.
Xem thêm: Trường hợp của ChanaiChoomalaiwong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét