Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2011

LẼ VÔ THƯỜNG VÀ SỰ BÌNH AN TRONG CUỘC SỐNG phần 2

BS NGUYỄN QUÝ KHOÁNG

 (VN,tháng 6 năm 2011)  

III/ NHỮNG ĐIỀU SUY RA TỪ LẼ VÔ THƯỜNG.

     A/VÔ THƯỜNG GẮN LIỀN VỚI VÔ NGÃ

        Vì sự vật biến chuyển không ngừng cho nên sự vật không duy trì được tính cách đồng nhất tuyệt đối của nó.
Đứng về thời gian,sự vật là vô thường.Đứng về không gian,sự vật là vô ngã.
Giáo lý VÔ NGÃ đã được Đức Phật kết luận trong Kinh Vô ngã tướng (Anattalakkhana sutta) bằng một câu ngắn ngọn,rất quan trọng:“Cái này không phải là Ta,cái này không phải là của Ta, cái này không phải là tự ngã của Ta”.
“Cái này” chính là “cái ta đây”, “cái tôi đây”, “cái thân này”, “cái thân-tâm này”.
Đức Phật muốn phá bỏ ý niệm sai lầm về bản thể con người.
   1/phá bỏ cái chấp thủ vào 5 uẩn: sắc,thọ,tưởng,hành,thức ,xem đó là Ta,như đang có tấm thân nguyên thuần một khối.Chính sự chấp vào cái Ta nghĩa là xem cái Tôi to lớn(ta thường tự đồng hoá với danh xưng,chức vụ,địa vị trong xã hội…) nên nếu ai đụng chạm tự ái  ta như nói xâú,mắng nhiếc ta…thì ta sẽ nổi sân lên.
    2/Chính vì quan niệm rằng có một cái tôi thật sự khác biệt với mọi người nên ta muốn(cả ta và những người thân của ta) hơn người khác về mọi mặt như học giỏi hơn,địa vị cao hơn,giàu có hơn…Chính vì lòng tham mà ta có thể bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được những điều đó.
     Đề xướng Vô ngã không phải để hư vô hoá con người,xoá bỏ sự có mặt của con người trong cuộc đời,trái lại kết hợp chủ thể với tha nhân,xoá bỏ biên giới cách biệt giữa người và người,trải rộng lòng từ bi đến tất cả chúng sinh.

    B/ VÔ THƯỜNG CÒN  LÀ MỘNG HUYỄN

       Hiểu được lý Vô ngã,chúng ta triển khai rộng ra là Pháp vô ngã.Vạn vật trên thế gian này chỉ do duyên hợp,chúng ta càng thấm thía lẽ vô thường của trời đất.
        Đàn ông cũng như đàn bà có khác gì bông hoa.Lúc bông hồng mới là búp thì trông thật dễ thương,rồi từ khi bắt đầu nở cho đến khi nở rộ thì trông thật kiêu sa,lộng lẫy với mùi hương thoang thoảng khiến ta ngất ngây.Sau đó các cánh hoa thâm lại và nhăn nheo với mùi chát chát để cuôí cùng cành hoa rũ xuống,các cánh hoa rụng dần.Đây là luật thành-trụ-hoại-không của tạo hoá,không ai tránh khỏi !Hiểu được rõ ràng như vậy,ta mới không bị động tâm,không buồn khổ khi lẽ vô thường ứng dụng trên ta.Có đó và mất đó.Cuộc đời có khác gì giấc mộng Nam Kha,như một tấn tuồng gồm đủ hỉ,nộ,ái,ố mà ta vừa là diễn viên,vừa là khán giả.Chức vụ mà ta được giao có khác gì một màn kịch mà ta đóng vai giám đốc,bộ trưởng,thủ tướng,tổng thống trong 5 hay 10 năm…Khi hạ màn thì ta lại là thường dân.Nếu ta cố chấp vào cái vai đó,tưởng nó là thật,nó là vĩnh viễn thì khi mất nó,ta sẽ rất đau khổ.

        C/ VÔ THƯỜNG ĐƯA ĐẾN TÌNH THƯƠNG

        Tất cả mọi người,dù sang hèn,giàu nghèo,mạnh yếu,đẹp xấu…đều bình đẳng trước cái chết. Chúng ta đều mang bản án tử hình,chỉ có khác nhau về thời gian thi  hành án mà thôi.Chúng ta như những tử tù cùng bị nhốt chung trong ngục thất,đó là ngục tam giới (Dục giới,sắc giới và vô sắc giới).Thay vì thương nhau,chia sẻ cho nhau những thực phẩm mà người nhà gửi vào,giúp đỡ nhau những lúc bệnh hoạn,an ủi nhau những lúc bị suy sụp tinh thần thì có người lại chia phe phái,gọi nhau là đại bàng,đánh nhau,gây đau khổ cho nhau.Thật là đáng buồn!
Vậy thái độ đúng đắn nhất là thương nhau,tha thứ cho nhau,giúp nhau thoát khỏi ngục tam giới này nghĩa là vòng luân hồi sinh tử.
       Chỉ có tình thương mới xoá bỏ được hận thù như Đức Phật đã nói:

“Lấy oán báo oán,oán oán chập chùng,
  Lấy Đức báo oán,oán mới tiêu tan”.  

Không có nhận xét nào: