Trần Thị
NgH
Không có ở
đâu nghe mưa rõ mồn một bằng từ trong những ngôi nhà lợp tôn của Sài Gòn. Ổ
Paris mưa ri rỉ bên ngoài cửa kính. Ở Cali nước tuôn rèn rẹt trên mui xe. Ở
Berlin mưa đặc và nhão. Ở Roma mưa ngấm trong đá. Ở Amsterdam mưa rót xuống
kênh. Chưa biết ở đâu có tiếng mưa rộn ràng như ở nhà. Từng vạt nước rải xuống
như người ta vãi đậu lên một cái mâm nhôm. Nằm trùm mền một chiều nhìn ra cửa sổ
mưa mù trời, tỉ mẩn lọc từng âm thanh thường ngày đã bị nhận chìm trong tiếng mưa,
sao giọng gọi nhau í ới bỗng đục, tiếng mèo kêu chợt ai oán. Rồi tong, tong. Mưa
dứt hạt đột ngột như lúc đến. Những giọt nước đọng đâu đó bị gió xô lả tả xuống
mái tôn mỏng, nghe như giọng hát so le trong một dàn đồng ca.
(Sài Gòn
Mưa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét