Gửi lại tâm tình cùng tranh vẽ sơn dầu mùa Đông của kẻ xa
quê hương.
Nơi đây chiều xuống vội lắm, 4:30 giờ bắt đầu dạo bộ trong
những vạt nắng yếu ớt cuối ngày thì 5 giờ trời đã tối mịt, hôm nào trời trong
có trăng sẽ đẹp vô ngần, trăng soi trên tuyết phản chiếu thì đêm sáng như ngày
nhưng ánh sáng thật huyền diệu.
Chiêu Uyên
CẢM ĐÔNG
Vạt nắng vàng phai theo gót chân,
Trải dài trên nền tuyết trắng ngần,
Nhà ai khói tỏa mong manh quá,
Xứ lạnh quê người trĩu bước chân.
Xứ lạnh quê người đếm bước chân,
Mỗi bước chân đi nắng tắt dần,
Hoàng hôn xuống vội hàng cây ngủ,
Trăng lên soi nền tuyết trắng ngần.
Đêm sáng mênh mông tuyết trắng ngần,
Hàng cây say ngủ đêm nguyệt lạnh,
Không một bóng người, không vết chân,
Không một bóng người... không vết chân...
Chiêu Uyên
1 nhận xét:
nice one dude
Đăng nhận xét