Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Thơ thơ

Dinh Hong An on Wednesday, August 29, 2012 at 10:40am (facebook)
Six Poem


Ngày xưa học thuộc lòng thơ chỉ vì thích câu chữ có vần có điệu, lúc không có gì chơi mà cũng lười đọc sách thì nằm dưới đất vắt hai cái càng qua võng rồi huyên thiên hết bài thơ này tới bài thơ khác. Thơ giống như cái phụ, chỉ chêm vào những lúc rảnh rỗi, còn khi có thể cầm sách và mắt có thể tiếp tục đọc thì luôn đọc văn.
Ngày xưa ba bảo tập làm thơ thì chỉ làm ba chớp ba nhoáng, chả đầu tư suy nghĩ gì, ai đời 15 phút là nộp một bài 4 câu rồi, mà ba sửa xong cũng vứt xó thôi. Còn viết văn thì chăm chút từng câu chữ, chép vào tập rồi thỉnh thoảng lấy ra đọc lại và sửa, lại còn tra từ điển xem có từ nào dùng trong ngữ cảnh đó thì hay hơn không.
Càng ngày càng thấy thơ dễ thương hơn mình tưởng. Ngày xưa đọc quạc quạc suốt ngày mà không cần biết đọc gì, cứ có vần là thích. Sáng sớm nắng ngập tràn mà vẫn ngồi ri rỉ đọc thơ "Sắp mưa", chiều mưa tầm tã mà vẫn vui vẻ đọc oang oang "Nắng mới",...
Bây giờ tiếc vì ngày xưa đã không thích thơ, không học thơ nhiều hơn, không tập làm thơ. Dùng thơ để tâm đắc cuộc sống xung quanh thật là thích.  Giờ thì may lắm mới được vài lúc bật ra được dăm ba câu thơ đã thuộc từ thuở nào có thể nói lên cảm xúc mình với xung quanh đang diễn ra. Thơ đã nhiều lần kéo mình ra khỏi những stress li ti.

"Em biết quên những chuyện đáng quên

Em biết nhớ những điều em phải nhớ" 
                                  (Xuân Quỳnh)

Không có nhận xét nào: