Thứ Tư, 23 tháng 3, 2011

Tâm thần ... hờ hờ ! :D

by Elise Huỳnh on Saturday, March 19, 2011 at 6:34pm
Đan muốn viết cái note này từ hơn một tuần trước ... nhưng hông có rảnh, bận đi Madagui chơi ... hôm nay thi xong mới viết, cảm xúc đã mất đi nhiều, thoai thì còn bao nhiêu viết bấy nhiêu ! ;D
Tâm thần - nhiều người nghe tên bộ môn đã muốn tránh xa, ấn tượng thật là ... tiêu cực. Vì sao hả ? Vì người ta nghĩ rằng tiếp xúc nhiều với BN tâm thần thì một ngày nào đó cũng sẽ tâm thần mất thôi ! Một năm có hơn 300 bác sĩ ra trường, bao nhiêu người theo chuyên khoa Tâm thần hén ? Nếu có ... phần lớn là vì lý do khách quan, hoàn cảnh ép buộc ... nhưng một người tâm huyết với nghề và hết lòng với BN như anh ... em ngưỡng vọng ! ;D
Lần đầu gặp anh trên GĐ, em buồn ngủ ... vì hôm ấy em đón chờ chị Phương cơ, người xinh xắn dễ thương, nói chuyện dí dỏm, em chờ bài "Rối loạn lo âu" vì chẳng có ai sống mà không lo âu cả, em muốn biết nhiều hơn để ... tránh . Thế mà hôm ấy chị bận, anh dạy thế ... em chẳng buồn quan tâm anh có đẹp trai dễ thương hông nữa, em cũng quên anh dạy bài gì luôn rồi, chỉ nhớ giọng anh trầm trầm ... có vẻ hiền lành ... và hết ! ;D
Nhưng có một sự trùng hợp thú vị để rồi em sẽ chẳng bao giờ quên được ngày hôm đó ... nhưng chuyện này hông liên quan tới những điều em muốn nói tiếp theo. Ghi nhận vậy thôi ... vì ngày hôm đó với em ... nó đẹp ! :D
Nói sao ta ... chẹp, chắc là mình có duyên ! Ai cũng nói đi thực tập tâm thần chơi là chính ... lại vừa nghỉ Tết xong, em chưa sẵn sàng ... thật lòng em hy vọng được tiếp tục chơi. Thế mà anh đã chọn tổ em ( có em trong đó :P ) - đi thực tập với anh ... học với anh là sẽ thi ... là phải học hành đàng hoàng ... chán nhỉ - em nghĩ thế ! ;D
Tuần đầu tiên ... ấn tượng về anh bình thường ! Ngày nào em cũng vô ngồi nghe anh hỏi BN ...  mỗi người một hoàn cảnh, mỗi người một câu chuyện, mỗi người như một bức tranh, phong phú đa dạng ... anh ngắm, anh vẽ thêm chỗ này bớt chỗ kia ... "bút pháp" khác nhau nhưng anh giữ cùng một thái độ : Vui vẻ - tự tin - hòa nhã ! Anh bắt đầu dạy tụi em hỏi bệnh, ghi nhận triệu chứng và tổ hợp lại ... có lúc anh giận vì tụi em lười, khi tụi em tích cực hơn anh hài lòng và nói chuyện khá dí dỏm ... thật lòng mà nói ... anh làm em vui đôi lần ! ;D
Hai tuần sau đó ... cùng anh đi lâm sàng, thấy anh làm những nghiệm pháp thú vị ... cùng anh chấm thi ... rồi thì diễn kịch và thảo luận ... khoảng cách thu hẹp dần, em bắt đầu thấy anh gần gũi và dễ mến. Khi những BN của tuần trước trở lại tái khám, em đã thấy sự thay đổi ở họ ... là anh đã làm cho cuộc sống của họ tốt hơn, là anh hướng cho họ đến những việc có ích, là anh không bỏ rơi họ ... bất chấp những người không hợp tác, bất chấp những khó khăn, anh có cách của anh ... chậm nhưng hiệu quả ! Lúc đầu em nghĩ ... tất nhiên, công việc của anh mà ! Nhưng anh không chỉ làm tốt công việc của mình, anh yêu nghề, anh có những hy sinh và hết lòng với nó ... trên tất cả là anh muốn làm được nhiều hơn cho BN, anh trân trọng BN - những người thậm chí không còn ý thức được về chính mình. Tất nhiên bản thân họ không muốn nhưng trên một phương diện nào đó ... xem như họ đã từ bỏ chính mình, sống với những ý tưởng của riêng họ, không còn hòa hợp với xã hội ... nhiều người xa lánh họ, thậm chí là người thân trong gia đình. Cách anh đối xử với BN, sự ôn hòa và nhẫn nại của anh làm em kính trọng ! :D
Tuần cuối ... chuẩn bị thi ! Em đã đi học đúng giờ, chăm chú nghe anh giảng bài hơn, không phải em máu lửa học để được điểm cao đâu ... chỉ vì em biết sắp hết cơ hội rồi ! Dù sao đi nữa ... tâm thần không phải niềm mơ ước của em ! :D Ngày thi ... bệnh đông, anh mệt rồi, bận lắm ... nhưng vẫn tạo không khí thoải mái khi vấn đáp ... 8đ không làm em hài lòng ... vì em có thể làm tốt hơn nếu cố gắng ngay từ đầu ! Chẹp ... anh ơi ... đứa lười nào cũng vậy ... ngày cuối cùng mới biết mình muốn gì và cần gì ! :D
Ngày cuối ... đi Lê Minh Xuân ... tham quan ! Khà khà ... hứa hẹn nhiều thú vị ! Ở đây em đã gặp một anh "hướng dẫn viên du lịch"  không thể nhiệt tình hơn được nữa, em đã gặp một cô ốm nhom nhưng luôn lo nghĩ cho nhân loại và kêu gọi ... hãy bảo vệ Trái Đất với lớp "masimoro..."  bao quanh, em đã gặp một cô luôn muốn mình xinh đẹp và nói chuyện thật vui vẻ chân tình, em đã gặp một anh đem 50k mua thật nhiều thuốc lá về chia cho các bạn, một BN khác để chứng minh mình có nhiều tài lẻ đã cất tiếng hát vô tư giữa đám đông ... đừng cười họ ! Người ta vẫn kêu gọi tinh thần tình nguyện ... có mấy ai vô tư và nhiệt tình như anh "hướng dẫn viên du lịch" ấy đối với sinh viên chúng ta -  những người mới gặp lần đầu. Người ta vẫn kêu gọi bảo vệ môi trường ... có mấy ai thật sự lo nghĩ cho tương lai của Trái Đất như cô "masimoro..." đó. Làm đẹp là tự trọng và tôn trọng người khác ... ánh mắt của cô BN hay làm đẹp đó khi nói chuyện với hai bạn sinh viên thật chân thành, BN không che giấu gì cả. Cũng chẳng có mấy ai gom hết số tiền ít ỏi mình có được để đi mua thuốc lá - hàng hiếm ở đó ... về chia cho bạn bè. BN vẫn muốn được chúng ta thừa nhận, vẫn muốn được người khác tin tưởng ... họ nói họ hát được và họ đã chứng minh ngay lập tức ... rất đơn giản, trực tiếp ... không thể hiệu quả hơn.
Chen ngang một chút : Trước khi về ... Đan nghe ai đó nói với theo : "Rảnh vô đây chơi nữa nghe, ở đây vui lắm, có bạn bè ... ở nhà không có ai làm bạn hết !" Con người ... dù sao đi nữa vẫn luôn cần có nhau ! BN tâm thần không ít người bị xã hội kì thị, bị người thân xa lánh, bản thân họ không ý thức được những việc mình đang làm ... nhưng chính từ những điều vô thức đó Đan lại thấy ... rất Người ! Có bao giờ một người mới gặp lần đầu mời chúng ta đến chơi lần nữa bằng lời lẽ chân tình như thế không ? :D
Cuộc sống vốn phức tạp nên người ta hay che giấu cảm xúc thật, che giấu suy nghĩ của mình, xã hội càng phát triển thì khoảng cách giữa người với người ngày càng xa ... trong bộn bề lo toan ... những lo âu, những stress đã góp phần gây nên triệu chứng tâm thần ... xa hơn nữa là bệnh tâm thần. BN tâm thần - có thể họ không chạy trốn nhưng dường như họ đã thoát khỏi vòng quay cuộc sống, họ chỉ tập trung vào những gì họ quan tâm ... một cách đơn giản mà hết lòng, không hơn thua, không tư lợi. Tất nhiên nhiều lúc họ có những cơn xung động, có những hành động chống đối xã hội ... thế nên họ bị cách ly ... nhưng họ vẫn là những con người rất Người, họ nên được nhìn nhận và tôn trọng ! :D
Ra về ... đi uống cà phê, anh hỏi : "Mấy đứa thấy BN dễ thương hông ? Vậy mà không hiểu sao ai cũng sợ !" Thật lòng mà nói ... thưa anh em cũng sợ ! ~_~ ! Lúc em vào nhà vệ sinh rửa mặt ( vì đi đường xa :D ) rồi bước ra ... hehe ... anh và các bạn đã đi đâu mất, lặng lẽ nơi này ... chỉ có em và hơn 10 BN tâm thần đang nhìn em ... mỉm cười. Hehe ... với em lúc đó ... nụ cười của nàng Mona Lisa cũng không bí ẩn bằng những nụ cười ấy, nhưng em kịp bình tĩnh chạy đi tìm anh và các bạn ...( hết hồn àh :P ). Nói gì thì nói ... em không bản lĩnh như anh, dù đã được đi tham quan BV tâm thần rồi ... dù có tham quan lần nữa ... rồi lần nữa ... lần nữa ... có lẽ em vẫn sợ ... sợ thì sợ mà thương thì thương, anh hé ! :))
Chẹp ... em định viết note về BN tâm thần, chẳng hiểu sao anh xuất hiện hơi nhiều ! ;D Em thích sự nhiệt tình của anh, tôn trọng anh luôn hết lòng vì BN và muốn làm những điều tốt nhất cho họ, muốn họ được quan tâm nhiều hơn, được sống đàng hoàng hơn. Vì hoàn cảnh ... vì chỉ có mình anh thì ... làm việc gì cũng khó ... nhưng anh vẫn đang làm những gì có thế. Những người như anh bây giờ ... hiếm lắm rồi, mà hiếm thì đáng quý ... không học với anh nữa nhưng em và các bạn chắc sẽ không quên anh được đâu ... anh Nghĩa àh  ! ^_^
 P.S : "Bất cứ người nào tôi gặp cũng có điểm hơn tôi, đáng cho tôi học hỏi !"  - Pascal  :D

3 nhận xét:

Nặc danh nói...

Anh Nghĩa. Iu thích Tâm thần và mún đi Tâm thần nhờ có anh. Cám ơn anh :))

Elise Huỳnh ! ^.^ nói...

Hôm trước em nghe bạn Minh Huy nói bạn ấy đã gửi bài viết này cho Thầy ! Hồi năm 3 thực tập Nội ở BV Gia Định em có được học với Thầy, em rất thích Thầy nên việc thầy thích cái note của em làm em ... khoái chí ! :))

http://vuisongmoingay.blogspot.com/ nói...

viết thêm nhiều bài như vậy cho blog đi ! chúc em học thật giỏi. nhé!