Thy Anh
"Bác
sĩ N. chết được tháng nay rồi, bác sĩ hay chưa?" Bà bệnh nhân báo tin ngay
khi vừa vào khám – N. ra đi thật bất ngờ nên chẳng hay biết gì, cả tháng nay vẫn
giới thiệu bao nhiêu bệnh nhân bệnh khớp cho N.
Khoảng 40
tuổi, N. là một bác sĩ vui tính, bình dân, dáng người vững chãi, phòng mạch và phẫu
thuật xương khớp đắt như tôm tươi. Đùng một cái, đang khám bệnh, N. kêu mệt, đi
nằm rồi hôn mê luôn, hai tuần sau, chết tại BVCR. Cái chết bất ngờ của N. làm
nhớ lại mấy trường hợp ra đi đột ngột của những người quen trong ngành. Cách
đây gần 20 năm, bác sĩ chuyên khoa tim mạch B.Y, mới có 50, đang họp, đột ngột gục
xuống bàn: xuất huyết não, vài ngày sau chết. Mấy năm trước, anh bạn cùng lớp, bác sĩ B.V.N, chuyên khoa ngoại, cũng mới hơn 50, dạy học tận tâm, mổ cũng giỏi,
đang làm việc, đột ngột hôn mê, xuất huyết não, mãi một năm sau mới chết. Rồi đến bác sĩ T. chuyên khoa nội, vừa về hưu, đang đứng tham luận trong hội nghị, tự nhiên
đớ lưỡi ấp úng rồi trợn mắt, gục ngay giữa hội nghị, xuất huyết não, vài ngày
sau chết… Nếu kể cả những người không quen nữa, chắc còn nhiều. Ai cũng biết
làm người thì phải chết, chỉ không biết được vào lúc nào thôi, nhưng ra đi sớm
và đột ngột quá cũng thấy thế nào ấy...
Nhiều người
cho rằng bác sĩ chữa cho người ta thì giỏi, còn chính mình thì cứ hay ỷ y,
không chịu chăm sóc sức khỏe bản thân, đến khi biết bệnh thì đã quá muộn, hết
thuốc chữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét