GS Trần Văn Khê*
Đờn reo đất nước thêm gần - thyanh photo Canon 350D f11 |
Ai xa đất nước cũng nhớ về đất nước. Để vơi nỗi nhớ, có người về thăm đất nước, có người tìm mua những mónăn truyền thống của dân tộc, còn với tôi thì tôi khảy mấy cung đờn. Khi nghe tiềng đờn, tôi thấy lòng mình bình yên, thấy mình thêm gần đất nước hơn. Vậy nên tôi mới viết: "Đờn reo đất nước thêm gần"
Càng xa đất nước, hình ảnh đất nước càng đậm xâu trong trái tim tôi, nỗi nhớ thương đất nước cũng thêm nhiều. Một trong những nỗi nhớ ấy là về cái tết cổ truyền của dân tộc.
Nơi xứ người, những dịp như năm mới, Noel, nhìn mọi người vui chơi, tôi cũng vui nhưng trong lòng không thể nào vui bằng cái tết của mình, cái tết Việt Nam với tôi là hơn hết. Tôi cũng tự nhủ, không phải vui với cái tết người ta mà quên tết mình.
Trong những cái tết xa quê hương, tôi nhớ da diết cái tết nơi quê nhà, nhớ nhiều nhứt là mùng 2 tết, cả nhà quây quần ở nhà người cậu thứ tư, cùng hòa đờn. Tôi nhớ cả tiếng pháo giao thừa, nhớ buổi sáng đầu năm thức dậy hoa lá khoe sắc. Trong khi đó, những cái tết xa quê hương chỉ có giá tuyết lạnh.
Về sau, cái tết nơi xứ người có thêm cành đào từ quê nhà gửi sang. Hoa đến tay người thì hoa cũng không còn tươi thắm là bao. Hay khi không có hoa thiệt thì tôi vui tết bằng hoa giả. Mà hoa giả làm sao làm lòng mình xúc động bằng ngắm hoa thiệt? Những nỗi nhớ tiềm tàng trong tâm hồn về một ngọn gió xuân quê hương, một khung cảnh thân thương . . . đành gởi gấm vào cung đờn.
Sống xa đất nước lâu nên lúc nào tôi cũng thèm về Việt Nam. Tôi nghĩ về Viet Nam như là lý tưởng sống của tôi trong hoàng hôn của cuộc đời. Năm 2004, khi ngày hồi hương gần kề, tôi thấy nôn nao trong người và gởi nỗi lòng ấy vào thơ:
Quê nhà về ở không do dự
Đất khách rứt đi hết buộc ràng
Sự nghiệp tinh thần trao đất nước
Nâng đàn vui khảy tính tình tang.
* Giáo sư Trần Văn Khê, sinh ngày 24-7-1921 tại Mỹ Tho, là một cây đại thụ của âm nhạc truyền thống Việt Nam, ông đã sống và làm việc hơn nửa đời người ở hải ngoại nhưng tâm hồn lúc nào cũng hướng về quê hương. Đây là trích đoạn từ một quyển tự truyện của ông viết dành cho các bạn trẻ Việt Nam.
xem thêm: sống giản đơn hạnh phúc hơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét