Ngày xưa hai đứa mới quen nhau
Em khoe ,em có nốt ruồi màu
Màu son đỏ chói ở nơi ngực
Nốt ruồi qúy tướng , hiếm sao đâu
Tôi nói chẳng tin lời em khoe
Mặc em thề thốt vẫn không nghe
Đòi phải cho tôi nhìn tận mắt
Đúng nốt ruồi son mới qúy nè
Nói hoài lòng em cũng phải xiêu
Cho xem một tí chứ không nhiều
Tôi hứa , hứa nhiều, tôi xin hứa
Thẹn thùng em cởi chiếc áo thêu
Ấp úng mặt tôi đờ đẫn xem
“ Ờ . . .ờ. . . hai cái nốt ruồi đen “
Em hứ, bảo không là chỗ đấy
Đây này , tay chỉ rõ cho xem
Em chỉ cái nốt bé tí ti
Tôi nói vẫn không thấy cái gì
Cho tôi ghé sát nhìn cho rõ
Em háy bảo tôi “cái mặt lì”
Tại nốt ruồi kia đã xe duyên
Tại tin tướng số mới ưng liền
Tôi tin lấy được người qúy tướng
Vì nốt ruồi son , sướng như tiên
Bây giờ tôi mới thấy rõ ra
Qủa tình tôi đã lấy Tướng bà
Một quân dưới trướng là tôi đó
Sai bảo chạy quanh khắp cả nhà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét