Linh H. Vo
Trong y khoa, người ta chết kiểu nào?
Một câu hỏi thường được đặt ra trong thực hành Hồi sức Cấp cứu là khi nào thì bệnh nhân được xem là chết.
Định nghĩa phổ biến về chết trong thực hành y khoa của chúng ta (ở Việt Nam) là sự ngưng tuần hoàn cơ thể không hồi phục. Khi tuần hoàn cơ thể ngưng thì sau một thời gian, tất cả các cơ quan của cơ thể, kể cả não, đều ngưng hoạt động. Khi đó khám lâm sàng, chúng ta thấy bệnh nhân hoàn toàn không đáp ứng, đồng tử dãn không đáp ứng với ánh sáng, không có mạch đập, ngưng thở, ngưng tim, vô tâm thu trên điện tâm đồ.
Định nghĩa này còn được gọi là chết tim (cardiac death).
Ở các nước như Australia, UK, USA, người ta còn một cách chết nữa là chết não (brain death).
Năm 1977, Australian Law Reform Commission tuyên bố rằng: “Một người được xem là chết khi có
• Sự ngưng không hồi phục của tuần hoàn máu trong cơ thể của người đó
hoặc
• Sự ngưng không hồi phục của tất cả các chức năng của não của người đó”
Nói cách khác, một người được kết luận là chết khi:
• tim ngưng đập vĩnh viễn
hoặc
• toàn bộ não ngưng hoạt động vĩnh viễn dù tim vẫn có thể còn đập (khi bệnh nhân được duy trì bằng thông khí cơ học)
Các nước Australia, UK, USA có những tiêu chuẩn về rất rõ ràng và chặt chẽ để chẩn đoán chết não.
Trong thực hành y khoa, chẩn đoán chết não được thực hiện vì:
• theo luật pháp bệnh nhân chết não có nghĩa là bệnh nhân đã chết
• khi đó các biện pháp hỗ trợ sự sống là vô ích vì bệnh nhân sẽ không bao giờ tỉnh lại
• xác định chết não là điều kiện tiên quyết để quá trình hiến mô được phép bắt đầu trên người chết đó. Khi bệnh nhân đã được kết luận chết não, tuần hoàn cơ thể vẫn còn được duy trì. Khi đó người ta đưa người chết não vào phòng mổ để lấy tạng và mô như tim, thận, phổi... Những cơ quan này không thể lấy ra để ghép cho người khác từ người chết tim.
Một câu hỏi thường được đặt ra trong thực hành Hồi sức Cấp cứu là khi nào thì bệnh nhân được xem là chết.
Định nghĩa phổ biến về chết trong thực hành y khoa của chúng ta (ở Việt Nam) là sự ngưng tuần hoàn cơ thể không hồi phục. Khi tuần hoàn cơ thể ngưng thì sau một thời gian, tất cả các cơ quan của cơ thể, kể cả não, đều ngưng hoạt động. Khi đó khám lâm sàng, chúng ta thấy bệnh nhân hoàn toàn không đáp ứng, đồng tử dãn không đáp ứng với ánh sáng, không có mạch đập, ngưng thở, ngưng tim, vô tâm thu trên điện tâm đồ.
Định nghĩa này còn được gọi là chết tim (cardiac death).
Ở các nước như Australia, UK, USA, người ta còn một cách chết nữa là chết não (brain death).
Năm 1977, Australian Law Reform Commission tuyên bố rằng: “Một người được xem là chết khi có
• Sự ngưng không hồi phục của tuần hoàn máu trong cơ thể của người đó
hoặc
• Sự ngưng không hồi phục của tất cả các chức năng của não của người đó”
Nói cách khác, một người được kết luận là chết khi:
• tim ngưng đập vĩnh viễn
hoặc
• toàn bộ não ngưng hoạt động vĩnh viễn dù tim vẫn có thể còn đập (khi bệnh nhân được duy trì bằng thông khí cơ học)
Các nước Australia, UK, USA có những tiêu chuẩn về rất rõ ràng và chặt chẽ để chẩn đoán chết não.
Trong thực hành y khoa, chẩn đoán chết não được thực hiện vì:
• theo luật pháp bệnh nhân chết não có nghĩa là bệnh nhân đã chết
• khi đó các biện pháp hỗ trợ sự sống là vô ích vì bệnh nhân sẽ không bao giờ tỉnh lại
• xác định chết não là điều kiện tiên quyết để quá trình hiến mô được phép bắt đầu trên người chết đó. Khi bệnh nhân đã được kết luận chết não, tuần hoàn cơ thể vẫn còn được duy trì. Khi đó người ta đưa người chết não vào phòng mổ để lấy tạng và mô như tim, thận, phổi... Những cơ quan này không thể lấy ra để ghép cho người khác từ người chết tim.
xem thêm : tìm hiểu về cái chết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét