Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2012

Thơ “tếu” Quý Bùi : CỤ VÀ CU



Bé thì hay gọi bớ thằng Cu
Về già lọm khọm chống thêm dù
Ra đường ai cũng chào thưa Cụ
Ngẫm ra thì Cụ cũng từ Cu

Thằng Cu râu rậm trông như Cụ
Còn Cụ trẻ trung giống như Cu
Về nhà các cháu kêu bằng Cụ
Ngoài đường em bé gọi anh Cu

Đi làm mệt mỏi mong thành Cụ
Trong đám bạn bè , " Tao còn Cu "
Vợ nhắc trả bài " Tha cho Cụ "
Ở chốn ăn chơi " Có đây Cu "

Cụ mà hay quậy Cụ là Cu
Còn Cu hững hờ Cu thành Cụ
Cụ vẫn chưa gìa còn hay nghịch
Cụ được khen là đúng Cụ Cu

Chỉ thêm cái nặng Cu thành Cụ
Bỏ cái nặng đi Cụ hóa Cu
Về già các Cụ nên bỏ hết
Nhẹ nhàng từ Cụ trở nên Cu

Cái bọn trẻ trung dáng như Cu
Ôm đồm đủ thứ trông như Cụ
Râu ria không cạo trông ra vẻ
Cu Cụ nào đâu khác Cụ Cu

Được nhắc nên em mới nhớ ra
Từ Cu lên Cụ chẳng bao xa
Cu nào còn nhẹ chưa lên chức
Cu nặng cho nên thành Cụ mà

Trước giờ hay lẫn Cụ với Cu
Những khi say xỉn kể như mù
Làm sao phân biệt Cu với Cụ
Mắt hoa chỉ thấy Cụ giống Cu

Sợ khi lên Cụ, muốn thành Cu
Mà thích làm Cu lại bị hù
Đổi  Cụ  thành ra là  Cu Cụ
Bia rượu tha hồ Cu Cụ tu

Ai kia  không biết Cụ hay Cu
Đánh  mất Cu đi kể như bù
Chỉ còn chữ Cụ, Cu không có
Đành đứng kêu rên nắm cán dù

Không có nhận xét nào: