Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

TRỜI THƯƠNG

THY ANH

Thấy anh con trai nhậu nhiều, thừa cân, gia đình lại có nhiều người bị tiểu đường, bà mẹ năn nỉ anh đi làm xét nghiệm mất mất tháng anh mới chịu đi. Kết quả xét nghiệm bà cũng phải lấy dùm đưa cho bác sĩ coi, đường máu, mỡ máu, men gan, cái nào cũng kinh khiếp. Hỏi sao anh không đến khám, bà phân bua, nó ngoan lắm, mẹ bảo gì cũng dạ dạ, nhưng rồi thì trốn mất. Nó làm kỹ sư xây dựng, ngày nào cũng nhậu để quan hệ làm ăn, nó bảo mình phải biết "nhậu theo tiến độ công trình", từ xã lên tới huyện rồi tới tỉnh, tới thành phố, không nhậu không được, mẹ ráng cho con vài năm nữa. Rồi bà tiếc rẻ, biết vậy hồi đó cho nó học ngành khác…
Chuyện hai mẹ con này làm nhớ đến cặp vợ chồng nọ, chị khoảng hơn 50 còn anh đã 70, cao to, lực lưỡng, mắc bệnh tiểu đường hơn chục năm mà lần nào khám bệnh cũng phải có chị kè kè đi theo, không có chị là anh bỏ khám. Chồng thì ít nói, chỉ ngồi cười cười, vợ thì lúc nào cũng tía lia, lườm nguýt chồng mỗi khi kết quả xét nghiệm xấu, rồi mách với bác sĩ đủ thứ, nào là ổng lười tập thể dục, không uống thuốc đều, không chịu kiêng khem, thỉnh thoảng chị lại vùng vằng đánh chồng một cái.
Đời là vậy, có những anh chàng chả bao giờ chịu quan tâm tới sức khỏe bản thân nhưng bù lại, như được trời thương, ban cho những người phụ nữ hết mực thương yêu, hết lòng chăm lo cho họ.

Không có nhận xét nào: