“Ở vùng Quận 6 Chợ lớn cách đây mấy mươi năm có một cây cầu
bằng sắt có hình dạng rất lạ có ba chân. Vì cầu chẳng có cái tên chính thức nào
như cầu Bông, cầu Kiệu, cầu Nhị Thiên Đường, cầu Tân Thuận... nên người dân lấy
hình mã đặt tên, tức cầu Ba Cẳng” – trích lời nhà văn Trương Đạm Thủy.
Cầu Ba Cẳng ở Chợ Lớn, gần phía sau chợ Kim Biên nay không
còn nữa. Cầu ở đầu đoạn rạch Bãi Sậy, nay lấp thành đường Bãi Sậy và Phạm Văn
Khoẻ quận 6.
Cầu Ba cẳng nằm ở khúc rẽ phải ra kênh Tàu Hủ, hai chân nằm
ở bến Bãi Sậy và bến Nguyễn Văn Thành và chân kia ở bến Vạn Tượng. Đoạn cuối
rạch này vẫn chưa lấp, và cầu tồn tại đến năm 1990 thì bị sập.
|
Rạch Bãi Sậy hay kênh Hàng Bàng ngày này đã lấp đến 90% trở
thành đường Bãi Sậy và đường Phạm Văn Khoẻ, Quận 6, chạy từ rạch Lò Gốm (phía
bên trái) ngang qua chợ Bình Tây, tới chỗ cầu Ba Cẳng rẽ phải một đoạn ngắn
chảy ra rạch Tàu Hủ.
Đây là con đường chính để đưa hàng hóa đến chợ và hàng hóa
từ chợ sau đó lại tỏa đi khắp nơi khi vận tải đường bộ còn chưa phát triển
trong nửa đầu thế kỷ 20. Ảnh. J.-C. Curtet.
|
Gần cầu Ba Cẳng, ở ngã ba rạch Bãi Sậy từ kênh Tàu Hủ và rạch
chạy đến đường Kim Biên (tiếng Quảng Đông nghĩa là Cao Miên, vì trước đây gọi
là đường Cao Miên hay rue de Cambodge) là đường Gò Công, đây là đường từ Chợ
Lớn đi xuống Gò Công (cầu Ba Cẳng có bậc đi xuống đường Gò Công).
Trụ sở và xưởng sản xuất “xà bông Việt Nam” nổi tiếng của
ông Trương Văn Bền trong những thập niên giữa thế kỷ 20 nằm ngay trên đường
Kim Biên.
|
Ngày nay rạch bãi Sậy đã hầu như bị lấp hoàn toàn. Phía
sau chợ Kim Biên vẫn còn một đoạn rạch rất ngắn khoảng 30m rộng 3m, trước đổ
ra thẳng kênh Tàu Hủ. Cầu Palikao trở thành đường Ngô Nhân Tịnh.
Cầu Ba Cẳng đã sập, không còn và rạch phía sau chợ Kim
Biên đã bị lấp. Cầu Palikao được người Pháp đặt tên theo một câu gần Bắc
Kinh, gọi là Bát lí kiều (cầu tám dặm), nơi liên quân Anh-Pháp vào năm 1860
đánh với quân nhà Thanh.
|
Cầu Ba Cẳng bắc qua rạch Bãi Sậy, gần Chợ Bình Tây, và gần
phía sau chợ Kim Biên (chợ Kim Biên chỉ mới có sau 1975, trước đó vị trí chợ
là một công viên). Chân cầu bên phải là đường Gò Công ngày nay.
|
Đây là tấm hình hiếm hoi còn sót lại của cầu Ba Cẳng, một
cây cầu chẳng có mấy quan trọng, nhưng nó đã trở thành một phần của lịch sử
Sài Gòn - Chợ Lớn xưa, với cái tên nghe thật dân dã và cũng có lắm chuyện xưa
liên quan đến nó, như chuyện "Dân chơi cầu Ba Cẳng" của nhà văn
Trương Đạm Thủy...
|
Kênh Bonard, tức rạch Bãi Sậy, Chợ Lớn, cũng được gọi là
kênh các lò gốm. Cái cẳng thứ 3 của Cầu 3 cẳng là hướng thẳng vào trục đường
Trịnh Hoài Đức. Và đúng là rạch Lò Gốm và Bãi Sậy là 2 rạch khác nhau.
Nhiều rạch xưa nay đã bị lấp, nên trên các bản đồ Sài Gòn
mới sau này không còn tìm thấy chúng. Trong phần chú thích tiếng Pháp có ghi
rõ: "Đường nhà buôn (tức là đường Nguyễn Văn Thành). Kênh Bonard, cũng
được gọi là kinh các lò gốm, là một huyết mạch thương mại chính của Chợ Lớn".
|
Đoạn cuối rạch Bãi Sậy gần Cầu Ba Cẳng, nhìn từ cầu
Palikao. Cầu Palikao là cầu qua rạch Bãi Sậy trên đường Ngô Nhân Tịnh. Gần cầu
Palikao và chợ Kim Biên hồi xưa có ngôi nhà lớn của một trong bốn người giàu
nhất Sài Gòn, đó là ông Trần Hữu Định, cũng được gọi là Bá hộ Định, người được
xếp thứ tư trong "Tứ đại Phú Gia Sài Gòn": Nhất Sĩ, nhì Phương, tam
Xường, tứ Định.
|
|
Cầu Ba Cẳng nhìn từ đường Trịnh Hoài Đức (là con đường chạy
thẳng ở cuối rạch Bãi Sậy). Đi về phía phải của Cầu Ba Cẳng trong hình này
vài chục mét là tới chợ Kim Biên ngày nay, còn về phía trái khoảng 200m là tới
Đại lộ Đông Tây và kênh Tàu Hủ.
Hình này chụp khoảng đầu thập niên 1950, ngày nay cầu này
không còn nữa. Cái cẳng trong hình này là cẳng đi xuống đường Yunnan, tức Vân
Nam (sau 1955 là đường Vạn Tượng), còn hai cẳng kia thì bắc qua hai con đường
hai bên rạch Bãi Sậy: bên trái xuống bến Bãi Sậy, bên phải xuống bến Nguyễn
Văn Thành nơi đầu đường Cambodge (sau 1955 là đường Kim Biên).
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét