Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

SÓNG Ở TRONG LÒNG

Lương Mỹ Trang

Tôi luôn luôn có cái ám ảnh của những con sóng trên từng chặng đường đời.
Lớn lên trong thành phố biển đầy nắng gió, tôi yêu biển lúc nào không hay, yêu như chính máu thịt mình được nuôi đẫm đầy muối mặn Nha Trang, như chính cái tình kết tinh tự thuở hạt muối còn là giọt nước lóng lánh tung bọt lên trời xanh rồi chết lặng trên bờ ruộng mặn, như một tình yêu xa mà thực, tưởng hời hợt mà thắt lòng đắm say, tưởng mong manh, phôi pha mà đột ngột ùa về cuốn phăng, nhận chìm trong cảm xúc thương và nhớ đến nghẹn lời!
Ngôi trường thiếu nữ kề bên biển, những sáng sớm, những trưa muộn,  biển động dội qua cửa lớp tiếng ầm ầm của sóng, hòa theo tiếng réo rắt phi lao, cho tôi bất chợt lúc nào đó, ngẩn ngơ rời mắt khỏi bảng đen, hun hút trí tưởng tượng nghe biển réo gọi ngoài kia, để thèm chân trần trên cát reo hò với sóng.
Biển của tôi, đằm thắm dịu dàng mùa hè, cô đơn và dữ dội mùa đông, ưỡn ngực đón gió, bản lãnh theo từng mùa bão động … nơi tôi đã cười, khóc, đã thầm thì, hét vang cùng sóng và gió lồng lộng, nơi tâm hồn trẻ thơ đã được nuôi dưỡng  tình yêu thiên nhiên bằng gió và nắng hào phóng , để đêm đêm, nghe tiếng sóng xa xa vọng về, êm êm dỗ tôi vào giấc ngủ trong cái nôi hậu phương bình yên của miền Nam Việt Nam những ngày lửa khói.
Khi đất không còn là nơi chốn an ổn, biển của tôi đã đưa tôi đi xa ngôi trường, con đường, thành phố tuổi thơ… Biển ân cần, vỗ về đưa tôi bình yên đến bờ bến lạ, nơi đất lành chim đậu, nơi tôi an nhiên đi lại từ đầu với trường lớp và tổ ấm mới.
Biển ôm vòng quê hương mới của tôi, xanh thẫm, rộng tình chở che cho tôi mỗi độ hè sang, tôi tìm về với biển New Castle, biển Rockdale, biển Sapphia, biển Terrigal …. thủ thỉ những lời của đứa trẻ ngây ngô ngày xưa, về những ước mơ đăm đắm đâu đó trong lòng, hay ngậm ngùi với biển về những xót xa trong đời, để được sóng ôm ấp vào lòng hòa tan từng niềm an ủi! Tôi yêu biển những lúc ấy, và yêu với mối tình mãnh liệt, chiếm đoạt, chìm hẳn trong nhau rồi tan tác, vỡ òa như sóng, như quy luật của cuộc đời, của số phận con người.
Tôi giờ đã đổi thay, tôi không còn là tôi với đôi mắt chim sẻ ngơ ngác bên thềm lớp trước tiếng chuông vào học, không còn là tôi của những niềm tin vào đời trong veo lý tưởng, tôi với trái tim mỏng mảnh của một tôi thời niên thiếu… dễ khóc dễ tin theo … nhưng biển và sóng của tôi thì không thay đổi, vẫn xanh biếc sắc trời, vẫn mênh mông muối mặn, vẫn là tình yêu xưa của tôi, dẫu biển ở một châu đại lục nào khác, vẫn mặn nồng sâu lắng.
Tôi tìm về biển bằng sức bật của con Bửa Củi cố gắng lật mình, kiên nhẫn đi qua những đoạn đời không bằng phẳng, để được sóng vuốt ve và mang đi tất cả những bụi bặm trần gian, và chỉ có thế, để những ngày sau tôi mạnh mẽ trở lại với guồng máy thường nhật, cắm cúi nén chặt nỗi nhớ  cồn cào ruột gan từng ngày qua!
Về với biển tôi nguyên vẹn là tôi của ngày xưa, hồn hậu niềm vui theo nhịp vỗ rào rạt thanh bình, tôi hoan ca cùng con nước xanh biếc đến độ lắng trong cả lòng, hay tôi ngẩn ngơ nhìn bọt biển đục ngầu, vỡ toang từng đợt sóng mỏi mệt giận dữ rồi trả về mọi thứ im lìm, phẳng lì trên cát.
Về với biển tôi không còn là con Cuốn Chiếu co mình trước nắng gió bên đời, tôi ôm biển và vững chải đón sóng ùa đến. Bạn có bao giờ phải đối diện với những cơn sóng to ập tới cuộc đời chưa? Biển sẽ dạy bạn cách đối phó, như tôi đã học từ sóng, bài học đối đầu với sóng gió, hoặc tôi hoảng hốt để bị đập lộn tùng phèo vùi xoáy, uống nước phình bụng, hoặc tôi an nhiên chờ đón, lao đầu vào sóng, chìm dưới nước sâu, lướt qua cơn thủy ba, hoặc tôi quay lưng chấp nhận cú đập vào đầu vào cổ, có khi té nhào tan tác trong cát bị rong cuốn chặt …. Nhưng khi lao vào sóng, tôi nhẹ hẫng lòng lo, tôi hòa vào nước và dập dềnh với sóng, bởi tôi chấp nhận đương đầu với sóng bằng cách lao vào sóng.
Những mùa trăng cũng thường làm tôi nhớ biển, nhớ sóng,
…. “đêm mùa trăng úa, làm vỡ hồn ta… lung linh bóng sáng từng thoáng lệ ngân, mà hồn phân vân cuồng điên nhớ . Long lanh tiếng Nguyệt cầm tiếng đàn trầm . Ai nhớ Nương Tử một đêm nao trăng thanh trong lời hát, chết theo nước xanh chết theo nước xanh”…. ( CT)
Nước xanh của tôi giờ đây dậy sóng, những tin tức bên nhà sôi theo ngày nắng … tin đất, tin biển ….  sóng ở Bondi, Cronula, Byron Bay, Forster, Wollongong, St Kilda, Phillip Bay, Gold Coast … cuộn theo sóng Nha Trang, Đà Nẵng, Lý Sơn, Hoàng Sa, Trường Sa … Ôi những cơn sóng xa mà mặn chát tình quê!
Chiều nay, tiếng lễ hội chiêng cồng của ngôi chùa ở vùng Wetherill Park bỗng mang theo âm hưởng:
Trống Tràng Thành lung lay bóng nguyệt
Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây
Chín từng gươm báu trao tay
Nửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinh….
Tiếng trống hào hùng của ngày xưa cũ giờ ở nơi nào … để cho bóng nguyệt lặng ngắt một màu tê tái …. để cho tiếng sóng ầm ầm nơi xa vẫn là nỗi day dứt không nguôi trong tôi, từng chiều ngồi nhớ quê xa …
Lương Mỹ Trang

Sydney, 30th May 2014 
http://www.ninhhoatoday.net/