Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

Mẹ và Con Gái

Ann Nguyen


Mến tặng những bà mẹ và những cô con gái. Đặc biệt tặng NhaRanKhi và cô Kim Chi.

Khi con bắt đầu hiện diện trong đời mẹ bằng cái nắm tay bé bé trong một màng nhau thai mỏng manh, mẹ đã bắt đầu một cuộc đời mới- cuộc đời của mẹ và con. Chín tháng con thay hình đổi dạng là chín tháng mẹ thay đổi giấc ngủ, miếng ăn, và sinh hoạt hằng ngày cho phù hợp với sự lớn lên của con. Mà lạ thật, bản năng người mẹ, mọi việc rồi cũng đâu vào đấy: con cất tiếng khóc oe oe chào đời làm tim mẹ rung lên vì sung sướng. 
Con biết bú, biết ăn, biết đi, rồi chạy nhảy. Con đến trường ríu rít chuyện thầy cô, bạn bè. Thoắt đó con sắp thành thiếu nữ. Mẹ và con cùng đọc sách về sự thay đổi của con gái tuổi dậy thì. Hai mẹ con bận rộn trong những tiếng cười giòn tan của con khi bắt gặp những điều thú vị trong sách và con cũng tỏ sự ngại ngùng nếu như mình thành thiếu nữ...Con gái của mẹ ngớ người khi lần đầu tiên phải tự mình chiến đấu với cơn đau bụng, buồn ngủ và phải tự thu xếp cái việc kín đáo của con gái ngày đầu chu kỳ. Con bắt đầu thay da đổi thịt, tâm tính ít nhiều thay đổi theo. Mẹ thoáng lo lắng, để mắt theo từng bước con đi, dáng con ngồi và bạn bè quanh con. Lớn nhưng phải khôn con nhé. Tim mẹ thắt thỏm những tối con về muộn hay những hôm con vui cười nhiều hơn thường lệ. Ôi, đúng là mẹ ngớ ngẩn thật, con nhỉ. 
Con xa nhà đi học, mẹ nguyện cầu đêm đêm cho con được bình yên nơi xa xứ, lạ nhà. Nỗi lo lắng cho con lấn dần những thắt thỏm về Ngoại từ khi mẹ xa quê về với ba con. Thoắt ngày, thoắt đêm…thời gian trôi qua tóc mẹ. Một ngày, mẹ chợt thèm nằm bên Ngoại vô cùng để được nghe mùi dầu gió hăng hắc, được nghe nhịp thở khi cạn khi sâu của Ngoại. Vậy mà mẹ đã khăn gói lên tỉnh thăm con nơi trọ học thường hơn về thăm Ngoại.  Mẹ hân hoan biết con sẽ tốt nghiêp năm đó. Và rồi vui hơn bất cứ cuộc vui nào khi biết con tìm được việc làm mình yêu thích. Tim mẹ rung theo nhiều cung bậc nhưng nó vẫn về điểm cuối của mẹ con mình, phải không con gái. 
Thế rồi có một chàng trai đi vào hồn con. Cũng giống như mẹ ngày xưa, nồng nàn bên mối tình đầu ngây ngô đằm thắm. Ngày cưới của con mẹ vào ra cười nói, mới thấy mình lúng túng như ngày con học làm thiếu nữ năm xưa. Mẹ dặn con nếp ăn cách ở, lại ngại ngùng e con rể mất vui. Mẹ nguyện cầu cho con một đời hạnh phúc, một cuộc sống bằng an. Dẫu biết con vẫn là con của mẹ nhưng lòng cứ phập phồng những nỗi sợ vu vơ. Con cười mẹ an ủi mẹ rằng thời đại ngày nay không có cảnh mẹ chồng- nàng dâu, không có chồng chúa-vợ tôi, rằng con gái của mẹ bản lĩnh và chân thành. Đêm mẹ nằm nước mắt ướt gối, mặn đôi môi- cũng chẳng hiểu vì sao mẹ khóc, có lẽ tuổi già làm tâm tính mẹ đổi thay.
Tiễn con ra sân bay sống với chồng bên kia bờ đại dương. Ngày của con sẽ là đêm của mẹ. Những khắc khoải rồi sẽ cùng nhịp thời gian bởi đêm của mẹ bắt đầu dài nỗi nhớ. Xóm biển quê nhà gió thổi từng cơn nồng nàn muối mặn, nước mắt mẹ ngày một mặn hơn vì quánh đặc. Mẹ bắt đầu học công nghệ thông tin, mẹ bắt đầu làm quen với những đường truyền viễn liên quốc tế, và mẹ học viết thư điện tử cho con. Gõ nhịp thư cho con mấy lần mẹ phải dừng lại, nước mắt làm ướt bàn phím tự lúc nào. Đôi ba ngày mẹ thăm Facebook xem con có hình nào mới, có gì để sẻ chia. Lặng lẻ mẹ theo chân con ngóng trông tin âm thầm mà không dám nói bởi mẹ biết cuộc sống mới trăm bề gian khó và con còn bận rộn cho cuộc sống riêng. Mẹ lẩm cẩm rồi con nhỉ?! 
Lần đâu tiên con mang thai, mẹ đếm từng ngày cầu nguyện một phép lành cho mẹ tròn con vuông. Mang thai đứa con so trong bụng có biết bao điều lo lắng chăm nom mà mẹ thì ở xa con quá. Không biết hôm nay con ăn gì, đi đứng ra sao, thai có đạp có khều. Mẹ nghe người ta nói bên xứ đó thai nhi được chăm sóc và theo dõi rất chu đáo. Vấn đề sinh nở cũng đơn giản và an toàn. Mỗi lần nói chuyện điện thoại với con mẹ căn dặn đủ điều, gác máy xong vẫn thấy mình quên một vài thứ. Mẹ lạc hậu quá phải không con gái?
Và còn nữa…nói sao cho hết những điều mẹ nghĩ về con. Mỗi lần về thăm Ngoại mẹ lại nghĩ về con gái của mẹ nhiều hơn. Đúng là mẹ của con nhuốm già rồi phải không con gái. Đường đời nhiều cung bậc, con làm dâu xứ người lắm chuyện lạ, ít điều quen. Nhớ nghe con nơi quê nhà có mẹ, có tiếng sóng biển quê mình lúc nào cũng dang rộng tình thương yêu...
San Jose, 
September 13, 2014