Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

SPRING, SUMMER, FALL, WINTER... and SPRING - Kỳ 01

kimkelly


Xuân, Hạ, Thu , Đông ... rồi Xuân
Thiện, ác ... con người ta sinh ra vốn bản thiện?
Mùa xuân, 
một ngôi chùa nhỏ giữa hồ
Có 2 thầy trò sáng tối kinh kệ, cùng nhau đi hái thuốc chữa bệnh chúng sinh. Lòng chú tiểu tràn ngập yêu thương - tính thiện.
Bản năng nghịch ngợm trẻ con, chú buộc đá vào cá, vào ếch vào rắn rồi ngỗ nghịch nhìn chúng cực khổ cựa quậy cố bơi đi nhưng không thoát được rồi chết.
Điều thiện, ác luôn tồn tại trong mỗi chúng ta, khác nhau ở chỗ có ánh sáng soi rọi ta đừng lầm đường lạc lối để tội lỗi không đè nặng trái tim ta, như lời sư cụ nói "nếu có con vật nào chết, con sẽ mang nặng cục đá vào tâm con suốt đời". 

 
Đất, trời ....âm, dương giao hòa 


Mùa hạ, 
Chú tiểu ngày nào giờ trở thành thiếu niên.
Một hôm vào rừng hái thuốc , chú nhìn thấy 2 con rắn đang quấn quít làm tình.
Một quy luật trong cuộc đời này, có đực - cái, âm -dương.Giữa chốn cô liêu, tịch mịch đó lần đầu tiên trong đời chú gặp 1 người con gái.Giữa đất trời bao la , họ hòa vào nhau. Sức mạnh từ lời nói thể xác giúp bệnh tình cô gái thuyên giảm. Sức sống giữa 2 con người mãnh liệt dường như chẳng gì dập tắt được.
“ Tình dục là điều bình thường trong nhiên giới”. 
Cô gái rời khỏi chùa để lại chú tiểu vương vất, quay quắt với những phút giây nồng nàn say đắm – chú tiểu trốn thầy, cất bước lên đường cùng lời thầy dạy “ Ái dục đánh thức khát vọng chiếm hữu, và đồng thời nó cũng khởi vọng đưa tới việc ác”
Mùa thu,  
Sư ông lặng lẽ với đệ tử duy nhất còn lại của mình, con mèo trắng. Khi lấy cơm cho nó ông ông nhìn thấy trên tờ báo cũ đăng 1 án mạng – một người đàn ông giết vợ rồi bỏ trốn.
Một ngày lá phong đỏ rực nơi chốn hồ buồn lặng, cô liêu. Một người thanh niên xuất hiện.
Sư ông chèo thuyền ra đón và nhận ra chú tiểu năm nào.
Niềm hạnh phúc yêu thương ngày xưa chẳng còn . . .  xót lại chỉ là thù hận chất đầy trong tim. Màu đỏ vấy máu người yêu hằn trên con dao găm vẫn chưa phai. Người mất đi nhưng tình vẫn đầy trong tim cùng thù , hận.
Từng con chữ viết bằng đuôi con mèo trắng , chú tiểu trút hết giận dữ , hận thù vào những lằn rạch để hóa giải cho linh hồn mình.
Một buổi sáng , 2 cảnh sát xuất hiện, chỉ còn lại sư ông đứng nhìn theo bóng 3 người khuất dần sau màng sương mờ lãng đãng.
Những mùa lá phong lặng lẽ đi qua, sư ông trở về với cái “KHÔNG”.


Mùa đông.  
Tuyết trắng xóa mặt hồ đóng băng.
Một người đàn ông trung niên trở về - chú tiểu của thuở xưa – phạm nhân của mười  năm về trước . Tìm lại cuốn sách đã úa vàng theo ngày tháng, giữa trời tuyết tập luyện võ công.
Giữa lúc băng tuyết chuẩn bị tan, có một người đàn bà tìm đến – quấn khăn kín mặt – lặng lẽ lễ phật bế đứa con nhỏ lại rồi ra đi “ nam mô…con thầy… thầy nuôi”
Ông cột một tảng đá nặng vào người rồi trèo lên đỉnh núi nhìn xuống ngôi chùa nhỏ lênh đênh giữa mặt hồ, như trả nghiệp ngày xưa.






Rồi xuân. 
Ông giờ đây trở thành 1 Sư ông
Đứa trẻ bị bỏ rơi ngày nào giờ thành chú tiểu, vẫn với tiếng cười đầy yêu thương và cả những trò ngỗ nghịch cột đá vào rắn, ếch, cá. – Duyên nghiệp mới lại bắt đầu.
Xuân , hạ , thu, đông . . . bốn mùa đi qua, chu kỳ của vạn vật, mọi thứ đều đi qua. Rồi mọi thứ đều trở về cái "KHÔNG" khởi đầu. 
Duyên hay nghiệp là do mỗi người – đừng để cái “Tâm” là tảng đá đè nặng suốt đời không tháo gỡ được.
Xuân , hạ , thu, đông . . . một bộ phim lặng lẽ đôi khi đến nghẹt thở, từng hình ảnh trong phim thấm vào hồn như những triết lý muôn đời không thay đổi.
(còn tiếp 3 kỳ)
Mời các bạn xem phê bình phim trên Filmcritic.com (link)

Spring, summer, fall, winter -- and spring (Trailer)

Không có nhận xét nào: